MỘT Ý NIỆM KHÁC VỀ HẠNH PHÚC - Trang 148

hiệu cho họ, như thể phà đầy khách đến nỗi phải rất khéo léo mới cho xe
xuống được.

-

Thật khó tin, Agatha thốt lên, ba mươi năm trước bọn cô cũng qua sông

này và giờ mọi thứ vẫn vậy; chỉ có điều ngày đó phải xếp hàng hai giờ mới
được lên phà.

Người lái phà nói Milly kéo phanh tay và tắt máy. Ông kéo lan can phà

và nhổ neo trước khi vào ngồi trong buồng lái.

Con phà rung chuyển rồi trườn ra dòng sông. Dòng Mississippi cuốn đủ

loại rác rưởi trên mặt nước lóng lánh.

Agatha ra khỏi xe để mở cốp. Bà nhìn thứ bên trong một lúc lầu, rồi

đóng cốp lại trước khi ra đứng tựa vào lan can sắt. Milly lại gần quan sát bà.
Agatha miên man nhìn ngọn sóng như thể hồi tưởng lại những hình ảnh xưa
cũ.

-

Bọn cô gặp nhau chính xác ở nơi này, Brad, Raoul, Lucy, chị gái cô và cô,

Agatha thở dài. chúa ơi, cô muốn thời gian trở lại biết bao.

-

Chị gái của cô giờ ra sao ?

-

Chị ấy mất rồi, hình như cô đã nói với cháu rồi mà.

-

Cháu xin lỗi.

-

Khi chia tay, chị ấy và cô không còn hòa hợp lắm nữa.

-

Vậy sao cô phải buồn thế?

-

Cô không buồn mà xúc động. Vì Raoul đấy, không phải cái lốp sơ cua gây

ra tiếng động, mà là cây đàn ghi ta cô chơi tối qua được chú ấy để vào cốp.
Chắc chú ấy biết rằng cô sẽ không bao giờ chấp nhận món quà đó. Chiếc
đàn Gibson này có giá trị vô cùng lớn lao và chú ấy rất gắn bó với nó. Ngày
Springsteen tặng nó cho chú, Raoul sung sướng đến nỗi đã viết thư gửi vào
tù kể chuyện cho cô nghe.

Đến lượt mình, Milly nhìn dòng sông, miên man suy nghĩ.

-

Nếu chú ấy đưa cây đàn cho cô, cuối cùng Milly lên tiếng, có nghĩa là chú

ấy muốn thế.

-

Tất cả những gì bọn cô cùng làm lúc trẻ, những năm tháng chiến đấu bên

nhau, trốn chạy và sống chui lủi, tất cả đều vì một ý niệm khác về hạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.