MỘT Ý NIỆM KHÁC VỀ HẠNH PHÚC - Trang 166

-

Có thể.

-

Và sau đó ?

-

Tôi đi ra biển, nếu còn đi được. Tôi mơ được thấy đường chân trời ngút

tầm mắt suốt nhiều năm liền, tôi muốn tặng cho mình cơ hội đó.

Milly và nài ngựa đi bước một, cô kìm dây cương để ngựa dừng lại

trước thềm nhà. Quint khen ngợi cô ngay khi cô vừa đặt chân xuống đất, hơi
thở cô gấp gáp đầy hào hứng.

-

Cảm ơn ông, thật tuyệt vời.

-

Cô cưỡi ngựa giỏi đấy, Quint vừa nói vừa vuốt ve bờm chú ngựa.

Ông ra hiệu cho người nài ngựa dẫn ngựa về chuồng, Milly ở lại với

họ.

-

Đi tắm nhanh đi, chúng ta chuẩn bị vào bàn ăn tối rồi.

Milly không để nhắc lần thứ hai. Cô chào người nài ngựa rồi quay đi.

* * *

Trong bữa tối, theo yêu câu của Agatha, Quint kể cho họ nghe những

mẫu quá khứ của bản thân.

-

Cách đây hai mươi năm tôi đặt chân tới đây với hành lý là màu da đen và

cơn giận dữ. John, chủ điền trang này, cho tôi đi nhờ xe. Ông ấy đang trên
đường về nhà từ Albuquerque nơi ông ấy vừa chôn cất vợ. Tôi hoàn toàn có
thể nói dối, nhưng không hiểu sao, tôi đã nói với ông ấy toàn bộ sự thật. Tôi
vừa mãn hạn sau sáu tháng tù vì ăn trộm trong cửa hàng. Một thẩm phán
phân biệt chủng tộc giáng cho tôi án phạt, mà không hề ngờ rằng ống ta có
thể kết tội tôi với những tội danh còn nặng nề hơn thế rất nhiều. Tôi từng
tham gia những cuộc biểu tình bị cấm, đánh nhau với cảnh sát, làm sập các
tòa nhà công vụ, rồi tôi đi tù vì ba thứ đồ hộp và hai thanh sô cô la ăn trộm ở
cửa hàng tạp hóa, vì tôi quá đói. Vị thẩm phán không bao giờ hiểu vì sao
anh chàng mà ông ta vừa kết án lại có vẻ nhẹ nhõm đến vậy khi nghe tuyên
án. Tôi gặp may, họ đưa tôi vào nhà tù của vùng, có nhiều nơi còn tệ hơn rất
nhiều. Tôi gắng gượng chịu đựng tất cả. Chịu đựng mọi sỉ nhục, thử thách
và bạo lực, của đám quản tù cũng như tù nhân, mà không bao giờ kêu ca.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.