MỘT Ý NIỆM KHÁC VỀ HẠNH PHÚC - Trang 189

-

Cô mua ở đâu vậy ?

-

Cô ăn trộm ở Trung tâm Giáng sinh, nhưng vẫn là một món quà đấy.

-

Nó đẹp lắm, Milly nói.

-

Cô rất vui vì cháu thích nó và hy vọng cơn bực của cháu với cô giảm đi đôi

chút.

-

Chúng ta sẽ đi thăm ai ạ?

-

Cô ấy tên là Vera, nhưng lần này cô ấy sẽ tới gặp chúng ta, tối qua thật quá

vội vàng; nguy hiểm mỗi giờ một tới gần hơn và vẫn còn quá sớm.

-

Quá sớm để làm gì ?

-

Quá sớm để người ta bắt cô trở lại.

-

Vậy tại sao lại đùa giỡn với hiểm họa chỉ để chào hỏi bạn bè và ra đi ngay

sau đó ? Vì sao cứ phải đi về hướng Tây ? Hãy đi về phía Nam, tối nay ta có
thể ở biên giới Mexico rồi.

-

Không có hộ chiếu thì cô phải trình diện ở đâu?

-

Cháu lớn lên ở Santa Fe, chẳng có một con đường to nhỏ nào mà cháu

không biết; biên giới ư, cháu chở cô qua bên kia dễ như trở bàn tay.

-

Và nếu ta bị bắt, cháu sẽ vào tù, không bao giờ!

-

Cháu có thể thả cô ở một nơi an toàn, nếu điều đó làm cô lo lắng.

-

Và khi đã ở bên kia biên giới, cô sẽ sống thế nào ?

-

Cô sẽ tự do. Nếu ban đầu cô có thiếu tiền, cháu có thể gửi cho cô.

Agatha nhìn sâu vào mắt Milly.

-

Sao cháu lại làm vậy?

-

Vì cháu muốn.

-

Cháu thật rộng rãi, nhưng cô không thể. Ngược lại, khi tới Woodward, cô

sẽ nhờ cháu một việc nhỏ cuối cùng.

* * *

Họ lại lên đường và Agatha nhắm mắt lơ mơ một lúc cho tới Enid.

-

Một ngày kia cháu muốn có con chứ? bà vươn vai hỏi.

-

Cháu có thể biết cô lấy câu hỏi đó từ đâu ra không? Milly vừa cười vừa đáp

lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.