MỘT Ý NIỆM KHÁC VỀ HẠNH PHÚC - Trang 209

-

Vì sao, anh tóm được cô ta rồi ư?

-

Chưa, nhưng chẳng bao lâu nữa.

-

Anh tìm ra chỗ của cô ta chưa?

Tom cười khẩy trong máy.

-

Tôi nói điều gì hài hước ư? thẩm phán khó chịu kêu lên.

-

Điều hài hước ở đây chính là nghe ông sử dụng ngôn từ của đám bất lương.

Tôi nghi đã đoán được nơi cô ấy sẽ tới ngày mai và nếu tôi không nhầm, tôi
sẽ chờ cô ấy ở đó.

-

Cho tôi biết địa điểm, cử thêm tiếp viện sẽ không là quá đâu.

-

Cô ấy đang lẩn trốn, và có vũ khí, cảnh sát liên bang sẽ không cho cô ấy cơ

hội nào đâu và tôi muốn tránh điều đó, nhưng lẽ nào ông muốn vụ bắt bớ cô
ấy kết thúc tồi tệ ?

-

Làm sao anh có thể nghĩ thế được chứ? Clayton vặc lại.

-

Vì tôi biết ông.

-

Đừng chơi trò công lý đơn độc, Tom, tôi là người đầu tiên muốn mọi

chuyện ổn thỏa, theo cách kín đáo nhất có thể.

-

Vậy hãy giữ lũ chó săn thêm hai mươi tư giờ nữa.

-

Tôi sẽ làm hết sức mình, nhưng tôi không thể hứa hẹn gì với anh. Anh

muốn tôi nói gì với họ?

-

Hãy để trí tưởng tượng của ông hoạt động.

-

Tôi là người giao cho anh nhiệm vụ này, hy vọng anh còn nhớ. Nếu không

muốn một cái kết an bình, tôi đã không gọi anh, thái độ của anh quá xấc
xược đấy. Vì sao không bắt cô ta ngay tối nay, nếu anh biết nơi cô ta đang ẩn
náu?

-

Vì tôi mệt rồi và tôi không thể xích cô ấy vào lò sưởi trong khi tôi ngủ. Tôi

sẽ đi ăn tối, nghỉ ngơi và hoàn thành nhiệm vụ của mình đúng thời gian đã
để ra. chúng ta đã có một thỏa thuận, nếu cả hai cùng tôn trọng nó, mọi
chuyện sẽ tốt đẹp trong yên bình, như ông muốn.

-

Tôi sẽ cố gắng hết sức và sẽ nhận lời xin lỗi của anh khi anh muốn.

Tom nghe tiếng cạch từ đầu dây bên kia, Clayton đã bỏ máy.
Tom nghĩ đến những gì đang chờ ông, ông tiếp tục suy nghĩ trong lúc

tắm và cứ như vậy cho tới khi vào quán bar một giờ sau đó. Ông uống một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.