MỘT Ý NIỆM KHÁC VỀ HẠNH PHÚC - Trang 223

còn để làm gì nữa, nhưng vẫn là thói quen của cháu.

Ánh mắt Agatha dính chặt vào căn nhà màu đất sét lớn dần trước mặt,

bà đổ thừa cho bụi để giải thích cho đôi mắt ngân ngấn nước.

Milly đỗ xe rồi ra khỏi xe.

-

Ta vào hay không ? cô nói với người đổng hành vẫn lặng thinh bất động,

nhìn không chớp mắt cánh cửa màu xanh.

-

Cô tưởng cháu không có chìa khóa? Không phải cháu trèo vào nhà rồi sau

đó mở cửa cho cô sao ? Cô chẳng còn ở tuổi đột nhập bằng lỗ chuột nữa
đâu.

Milly nhún vai. Cô đặt một chân lên thanh rầm gỗ của cánh cửa, bám

một tay lên xà ngang rồi vươn người về phía ô tròn trước khi rơi xuống đất.

-

Đây rồi! cô vừa nói vừa tự hào giơ lên một chiếc chìa khóa.

Nhưng Agatha vẫn không rời khỏi ghế.

-

Cô sao thế? Milly hỏi, cô đang xanh như tàu lá rồi.

-

Không sao, cô chỉ hơi mệt thôi, đường xóc quá. cháu vào đi, cô sẽ vào theo,

và biết đâu cháu muốn vào nhà một mình, ít ra là một chút.

-

Chính cô muốn thăm nhà cháu kia mà, cháu thì quá quen nhà mình rồi và

cháu cũng chẳng muốn quay lại đây mấy. Ta có thể quay đầu, chẳng có gì
buộc phải...

-

Cô không phản đối nếu cháu mời cô một ly nước kèm chút bóng râm,

Agatha ngắt lời. Chắc trong nhà rất mát, cô nghĩ cái nắng nóng làm cô
chóng mặt. Cháu vào đi, cô nghỉ một chút rồi vào ngay.

-

Cô hứa là sẽ ổn chứ?

-

Tất nhiên, cô hứa, mọi chuyện sẽ ổn thỏa.

Milly đẩy cửa bước vào nhà. Đồ gỗ và sàn gạch phủ bụi trắng xóa. Cô

tiến lại gần lò sưởi và lấy khung ảnh đặt trên chiếc bàn nhỏ. Bức ảnh từ ngày
sinh nhật lần thứ mười hai của cô, mẹ ôm cô trong vòng tay và hôn lên má
cô. Ai chụp bức hình này nhỉ ? Milly không tài nào nhớ nổi. Cô đặt lại
khung ảnh lên bàn, quay lại và giật mình khi thấy Agatha ở ngưỡng cửa
đang nhìn cô.

-

Cô không vào à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.