MỘT Ý NIỆM KHÁC VỀ HẠNH PHÚC - Trang 57

được nói gì thêm, rõ rồi chứ?

Milly ném ánh mắt như thiêu đốt rồi giằng lại điện thoại vừa đúng lúc

chuông chuyển sang tiếng bíp của hộp thư thoại. Cô để lại lời nhắn, gân
đúng như những gì Agatha vừa đọc.

-

Cô gọi anh chàng bằng tên là ổn đấy, Agatha vừa nói vừa giằng lại điện

thoại, tôi ghê sợ mấy cái tên gọi trìu mến. Tôi nhớ từng bỏ một anh chàng,
dù anh ta có nhiều đức tính tốt, chỉ vì anh ta gọi tôi là “con rận của anh”.
Trông tôi giống con rận không? Không à? Vậy đừng gọi thế chứ!

-

Tối nay chúng ta đi tới tận đâu? Milly lúng túng thầm thì, cô cảm nhận rõ

ràng mình đã thua ngay từ hiệp đầu.

-

Đi càng xa Philadelphia càng tốt. Chúng ta sẽ dừng lại khi cô mệt, Agatha

đáp lời.

* * *

Với lệnh công tác, Tom có mặt tại sở cảnh sát trung tâm ngay trước

giữa trưa. Từ văn phòng một thanh tra, ông gọi cho ông bạn thẩm phán và
ngay lập tức nhận được qua máy fax danh sách ông đề nghị hôm trước.

Ông xem kỹ danh sách và được người đồng nghiệp cho phép tìm kiếm

thông tin trên máy tính của anh ta.

Trong số mười người thuộc danh sách được fax tới, chỉ có duy nhất một

người sống trong vùng Philadelphia. Tom đề nghị mượn một chiếc xe bình
thường, viên thanh tra đưa ông tới bãi đỗ xe.

-

Ông không đi quá xa chứ? anh ta lo lắng khi trao chìa khóa cho ông.

-

Tôi nghĩ là không, Bradley đáp lời.

-

Đừng cho xe vượt ra khỏi biên giới bang, tôi chỉ đề nghị ông có thế thôi.

Tom hứa sẽ thực hiện. Khi viên thanh tra quay lại đồn cảnh sát, ông mở

hành lý, đặt một chiếc bánh mì kẹp và một bản đồ lên ghế phụ lái rồi nổ
máy.

Những cuộc gọi từ tổng đài đến các xe tuần tra rì rầm trên radio. Tom

đưa tay tắt radio và tăng tốc, rồi cắn một miếng bánh lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.