MOWGLI - NGƯỜI SÓI - Trang 162

cho chú đau ốm.
- Ta đi nhóm lửa, pha sữa nóng con uống nhé. Cất vòng hoa nhài đi
con, trong căn nhà nhỏ này mùi nó ngột ngạt lắm.
Mowgli ngồi xuống, môi mấp máy, hai tay ôm đầu. Tất cả cảm giác lạ lùng
chạy khắp người chú, giống hệt như khi bị ngộ độc, và chú cảm thấy mình
choáng váng và hơi ốm. Chú uống sữa nóng từng hơi dài, trong khi bà
Messua lúc lúc lại vỗ lên vai chú tự hỏi không biết đây có phải là Nathoo
con mình từ những ngày xa xưa hay một tạo vật thần kỳ nào của Rừng,
nhưng dẫu sao bà cũng hài lòng được thực sự cảm thấy nó bằng xương
bằng thịt.
- Con ơi – Cuối cùng bà nói, hai mắt đầy vẻ kiêu hãnh – có lúc nào
người ta bảo con rằng con rất đẹp so với tất cả đám con trai không?
- Sao cơ? – Mowgli hỏi, dĩ nhiên là chú chưa bao giờ nghe thấy cái gì
như thế.
Bà Messua buột ra khe khẽ một tiếng cười hạnh phúc. Ánh mắt rạng rỡ trên
gương mặt Mowgli cũng đủ khiến bà vui.
- Thế ra ta là người đầu tiên đã khen con? Đúng thế đấy, tuy hiếm khi
có một người mẹ nói với con những điều ấy. Con đẹp trai lắm. Ta chưa
từng thấy một người đàn ông nào như con.
Mowgli quay đầu lại, tìm cách tự nhìn mình qua bờ vai nổi bắp, và bà
Messua lại cười, cười mãi, đến nỗi Mowgli, không hiểu tại sao, cũng phải
bật cười với bà, và thằng bé cũng vừa chạy từ người này sang người kia
vừa cười khanh khách.
- Không, không được chế nhạo anh mày – bà Messua vừa nói vừa bế
đứa bé lên ngực – Bao giờ mày đẹp bằng một nửa anh mày, chúng ta sẽ
cưới cho mày cô con gái út của nhà vua, và mày sẽ trèo lên lưng những con
voi to tướng.
Mowgli không hiểu nổi cách nói ấy, dù là câu được câu chăng. Sữa nóng đã
gây hiệu quả với chú sau một cuộc chạy bốn mươi dặm, cho nên, người
cuộn tròn, ngay một phút sau là chú ngủ li bì. Bà Messua vén tóc chú lên
khỏi mắt và đắp một chiếc chăn lên mình chú. Bà cảm thấy mình hạnh
phúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.