MOWGLI - NGƯỜI SÓI - Trang 165

vào Mùa Thay Giọng!
- Và các anh sẽ theo tôi đến chỗ Bầy Người chứ? – Mowgli hỏi rất
khẽ.
- Thì tôi đã chẳng theo chú đến đấy, cái đêm Bầy Sói của xua đuổi chú
là gì? Thế ai đánh thức chú dậy lúc chú ngủ trong ruộng hoa màu?
- Phải, nhưng anh sẽ lại làm thế chứ?
- Thì đêm nay tôi đã chẳng theo chú đó sao?
- Phải, nhưng lần khác, lần khác nữa và có thể lại lần khác nữa chứ,
Xám Anh?
Xám Anh yên lặng.
Lúc nó cất tiếng trở lại, đó là để lầm bầm một mình:
- Con Đen nói đúng thật!
- Nói làm sao?
- Rằng Người cuối cùng sẽ quay về với Người. Và Raksha, mẹ chúng
ta…
- Đó cũng là điều Akela nói vào cái đêm diệt Chó Đỏ - Mowgli lẩm
bẩm.
- Cả Kaa nữa, lão khôn ngoan hơn tất cả chúng ta.
- Còn anh, anh nói sao, Xám Anh?
- Ngày xưa họ đã xua đuổi chú với những lời chửi rủa. Họ đã ném đá
dập miệng chú. Họ đã bảo Buldeo đi giết chú. Họ đã toan ném chú vào
đống Hoa Đỏ. Chính chú chứ không phải tôi đã coi họ là độc ác và điên rồ.
Chính chú chứ không phải tôi – vì tôi, tôi thuộc về bà con tôi – đã thả Rừng
xông vào họ. Chính chú chứ không phải tôi, đã hát lên những bài hát chống
lại họ còn chát chúa hơn cả bài hát chúng ta chống lại loài Chó Đỏ.
- Tôi hỏi anh rằng, anh thì nói sao?
Họ vừa chạy vừa nói chuyện. Xám Anh phóng một lúc mà không trả lời,
rồi nó nói, và những bước nhảy của nó như đánh nhịp cho lời nói:
- Chú Người Con – Chúa Rừng – con của Raksha – anh em cùng ổ của
tôi – dẫu đôi lúc vào mùa xuân tôi có lãng quên nhưng luôn luôn dấu chân
chú là dấu chân tôi, chỗ chú ở là chỗ tôi ở, cuộc săn của chú là của tôi, và
cuộc chiến đấu cuối cùng của chú sẽ là của tôi. Tôi nói nhân danh ba đứa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.