MÙ LÒA - Trang 102

tấm trải giường, rất chậm, tấm trải dưới cùng, cô nói thêm, như thể điều ấy
có ý nghĩa đặc biệt nào đó. Mọi người đã kể chuyện lần cuối mình thấy
chưa, ông già đeo miếng vải đen che mắt hỏi, Tôi sẽ kể chuyện của tôi nếu
không còn ai, giọng vô danh nói, Nếu còn thì người đó sẽ kể sau anh, cứ kể
đi, Vật cuối cùng tôi thấy là một bức tranh, Bức tranh, ông già đeo miếng
vải đen che mắt lặp lại, bức tranh ở đâu, Tôi tới viện bảo tàng, bức tranh
một cánh đồng bắp có mấy con quạ và cây bách với một mặt trời cho ấn
tượng là được làm thành từ nhiều mảnh mặt trời khác, Nghe như một họa sĩ
Hà Lan, Tôi nghĩ vậy, nhưng trong tranh có một con chó đang chết đuối, đã
chìm phân nửa, tội nghiệp con vật, Nếu như vậy phải là của một họa sĩ Tây
Ban Nha, trước ông ta chưa ai vẽ con chó trong hoàn cảnh đó, sau ông ta
không họa sĩ nào có can đảm thử. Có thể, và có một chiếc xe đầy cỏ khô do
ngựa kéo qua dòng nước, Bên trái có nhà không, Có, Vậy thì đó là của một
họa sĩ người Anh, Có thể, nhưng tôi không nghĩ vậy, vì cũng có một bà bế
con, Mẹ và con trong tranh là thường lắm, Đúng, tôi cũng thấy thế, Tôi
không hiểu trong một bức tranh sao lại có nhiều hình ảnh và của nhiều họa
sĩ khác nhau như vậy, Và có vài người đang ăn, Trong lịch sử nghệ thuật có
rất nhiều bữa ăn trưa, ăn vặt buổi chiều và ăn tối, chỉ tiết này tự nó không
đủ cho mình biết ai đang ăn, Tổng cộng có mười ba ông, À, vậy thì dễ, cứ
kể tiếp đi, Cũng có một phụ nữ tóc vàng khỏa thân ở bên trong một vỏ ốc
đang nổi trên biển, chung quanh cô ta đầy hoa, Hẳn nhiên là người Ý, Và
có một trận đánh nhau, Giống như trong các bức tranh vẽ yến tiệc và mẹ bế
con, mấy chỉ tiết này không đủ để tiết lộ ai vẽ bức tranh, Có nhiều xác chết
và người bị thương, Tự nhiên thôi, không sớm thì muộn, trẻ con đều chết
hết, cả lính tráng nữa, Và một con ngựa hoảng sợ, Mắt nó sắp rơi khỏi
tròng, Đúng thế, Mấy con ngựa là như vậy, còn hình ảnh nào trong bức
tranh của anh nữa, Trời ơi, tôi sẽ không bao giờ biết, tôi mù ngay lúc tôi
đang xem con ngựa. Sợ hãi có thể gây mù, cô gái đeo kính đen nói, Đúng
lắm, không còn gì đúng hơn, chúng ta đã mù lúc chúng ta hóa mù, sợ hãi
làm chúng ta mù, sợ hãi sẽ giữ chúng ta mù, Ai đang nói đó, bác sĩ hỏi, Một
người mù, giọng nói đáp, một người mù thôi, vì tất cả chúng ta nơi này đều
mù. Khi ấy ông già đeo miếng vải đen che mắt hỏi, Cần bao nhiêu người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.