MÙ LÒA - Trang 250

thấy con không. Vợ bác sĩ hỏi, Còn mọi người khác, và bác sĩ đáp, Có lẽ
đứa bé sẽ khỏi khi nó thức dậy, mọi người khác cũng thế chắc họ đã phục
hồi thị lực ngay lúc này, ông đeo miếng vải đen che mắt của chúng ta đang
sốc, Vì sao, Vì bệnh đục nhãn cầu, từ khi anh khám ông ta lần cuối tới nay
chắc nó đã tệ hơn, Ông ta có bị mù không, Không, khi cuộc sống trở lại
bình thường, và mọi thứ hoạt động lại, anh sẽ giải phẫu, chỉ trong vòng vài
tuần thôi, Tại sao chúng ta mù, Anh không biết, có lẽ sẽ có ngày chúng ta
tìm ra, Anh có muốn em nói với anh điều em nghĩ không, ừ, cứ nói, Em
không nghĩ chúng ta đã hóa mù, em nghĩ chúng ta mù, Mù nhưng thấy,
Những người mù có thể nhìn, nhưng không thấy.

Vợ bác sĩ đứng lên rồi đi ra cửa sổ. Bà nhìn xuống đường phố đầy rác,

xuống những người đang la hét, đang hát hò, rồi bà ngửng đầu lên bầu trời
và thấy mọi thứ trắng xóa, Tới lượt mình, bà nghĩ. Sợ hãi khiến bà cúi vội
mắt xuống. Thành phố vẫn còn đó.

HẾT.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.