MÙ LÒA - Trang 246

chúng ta sẽ có sữa, và có nước giếng, chúng ta có thể nấu món mình muốn,
vấn đề là tìm một chỗ tốt, rồi mọi người cho ý kiến, có ý hăng hái hơn ý
khác, nhưng đối với họ rõ ràng đây là quyết định thúc bách và khẩn cấp,
đứa bé mắt lác đồng ý không chút e dè, có thể vì nó nhớ tới những kỷ niệm
vui về các kỳ nghỉ. Sau khi ăn, họ nằm dài ra ngủ như thường lệ, ngay cả
hồi bị cách ly, khi kinh nghiệm dạy họ rằng một cơ thể nghỉ ngơi có thể
chống chọi với cái đói. Tối hôm đó họ không ăn, chỉ có đứa bé mắt lác
được chút gì để bớt kêu ca và để dịu cái đói của nó, người khác ngồi nghe
đọc sách, ít nhất tâm hồn họ không thể than vãn thiếu chất dinh dưỡng, điều
phiền hà là cơ thể yếu đôi khi dẫn tới khó tập trung đầu óc, và không phải
vì thiếu chú tâm về tri thức, không, vấn để là bộ óc nửa thức nửa ngủ, như
một con thú nằm xuống ngủ giấc mùa đông, tạm biệt thế gian, vì thế không
phải là bất thường khi người nghe từ từ hạ mi mắt, buộc mình dõi theo
bằng cặp mắt của linh hồn những thăng trầm trong cốt truyện cho tới khi
một đoạn hào hứng hơn đánh thức họ ra khỏi trạng thái lờ đờ, không có
tiếng gấp sách, vợ bác sĩ có sự tế nhị này, bà không muốn ra vẻ biết rằng kẻ
mơ mộng đang trôi vào giấc ngủ.

Người đàn ông mù đầu tiên có vẻ đã rơi vào trạng thái êm đềm này,

nhưng không phải thế. Đúng, mắt của ông đã nhắm, và ông chỉ chú ý lơ mơ
vào buổi đọc, nhưng ý nghĩ cả bọn họ sẽ đi sống ở nông thôn khiến ông
không ngủ, đối với ông hình như đi xa nhà là một sai lầm nghiêm trọng, dù
nhà không cần đến mấy nhưng vẫn nên để mắt tới, thỉnh thoảng quay về.
Người đàn ông mù đầu tiên vì thế tỉnh như sáo, nếu cần một bằng chứng
nào thì đó là sắc trắng chói lọi trước mắt ông, có lẽ chỉ giấc ngủ mới làm nó
tối lại, nhưng không chắc, vì không ai có thể vừa ngủ vừa thức. Người đàn
ông mù đầu tiên nghĩ cuối cùng ông đã đánh tan nghi ngờ này khi bên trong
mí mắt ông chợt đen, Mình đã thiếp ngủ, ông nghĩ, nhưng không, ông
không thiếp ngủ, ông tiếp tục nghe giọng của vợ bác sĩ, đứa bé mắt lác ho,
rồi một nỗi sợ hãi lớn len vào tâm trí ông, ông nghĩ ông đã đi từ một chứng
mù này sang một chứng mù khác, đã sống trong chứng mù của ánh sáng,
bây giờ ông sẽ chuyển sang chứng mù của bóng tối, sự sợ hãi khiến ông run

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.