MÙ LÒA - Trang 123

phút trôi qua. Bên trong có tiếng người ho lớn, hiển nhiên là một kẻ nghiện
thuốc nặng. Gã mù bứt rứt quay đầu, rốt cuộc hắn sẽ được ngủ. Bọn nằm
trên giường không ai ngồi dậy. Khi ấy gã mù chầm chậm như sợ chúng có
thể bắt quả tang hắn đang bỏ vị trí hay vi phạm luật chung mà bọn gác phải
tuân theo, hắn ngồi xuống mép giường đặt chắn lối vào. Vài giây sau, hắn
gà gật, rồi không cưỡng nổi cơn buồn ngủ, và chắc chắn trong giấc ngủ hắn
đã nghĩ, Chả sao, chẳng ai thấy được mình. Một lần nữa vợ bác sĩ đếm bọn
đang ngủ bên trong, Kể cả hắn có hai mươi đứa, ít nhất bà đã thu được một
số tin tức đúng, chuyến đi đêm của bà không vô ích, Nhưng phải chăng đây
là lý do duy nhất để mình tới đây, bà tự hỏi, và bà thà không tìm kiếm câu
trả lời. Gã mù đang ngủ, đầu hắn dựa lên khung cửa, cây gậy của hắn đã
lặng lẽ trượt xuống sàn, một gã mù vô phương tự vệ và không có hàng cột
nào để xô đổ xuống chung quanh hắn. Vợ bác sĩ muốn tỉnh táo nghĩ rằng
người đàn ông này đã cướp thức ăn, đã cướp những thứ đúng ra phải thuộc
về người khác, hắn đã cướp thức ăn trong miệng trẻ con, nhưng dù nghĩ
như thế bà không cảm thấy khinh bỉ, thậm chí không một chút bực tức nào,
không gì khác hơn nỗi trắc ẩn lạ lùng đối với thân hình rũ xuống trước mặt
bà, đầu ngửa ra sau, cổ dài đầy gân căng phình. Lần đầu tiên từ khi rời
phòng bà cảm thấy lạnh run khắp người, như thể đá lát sàn đã biến chân bà
thành băng, như thể nó bị cháy sém. Hy vọng không phải là sốt, bà nghĩ.
Không thể, có vẻ là sự mệt mỏi vô hạn, niềm khát khao cuộn tròn trong
chính mình, mắt bà, nhất là đôi mắt, quay vào trong, vào sâu, vào sâu, vào
sâu, cho tới khi chúng có thể đến quan sát bên trong óc bà, nơi đó sự khác
biệt giữa thấy và không thấy trở thành vô hình đối với mắt trần. Chầm
chậm, thậm chí chậm hơn, kéo lê thân mình, bà lần bước theo lối cũ về chỗ
của bà, bà đi qua những người mù, dường như họ giống kẻ mộng du, chắc
giống như họ nghĩ về bà, thậm chí bà không phải giả vờ là bà mù. Cặp tình
nhân mù không còn nắm tay, họ đã ngủ và nằm rúc bên nhau, cô ta cuộn
trong thân thể của anh ta để giữ ấm, và nhìn kỹ hơn, họ đang nắm tay, rốt
cuộc, cánh tay anh ta gác trên thân cô, ngón tay họ đan lại. Bên trong
phòng, người đàn bà mù mất ngủ vẫn ngồi trên giường, đợi đến khi cơ thể
mệt mỏi của bà ta chiến thắng sự kháng cự ngoan cố của tâm hồn. Mọi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.