MÙ LÒA - Trang 168

Chương 8

Nói với một người mù, ông được tự do, mở cánh cửa ngăn cách ông ta với
thế gian, Đi đi, ông được tự do, chúng ta bảo ông một lần nữa, và ông ta
không đi, ông vẫn bất động ngay giữa đường, ông và những người khác, họ
hoảng sợ, họ chẳng biết đi đâu, sự thật là không thể so sánh giữa sống trong
một mê cung có chừng mực, nói rõ ra là một nhà thương điên, với mạo
hiểm vào mê hồn trận cuồng dại của thành phố mà không có bàn tay dẫn
dắt hay một sợi dây buộc chó, nơi ấy trí nhớ sẽ chẳng dùng được cho mục
đích gì, vì nó chỉ có thể nhớ hình ảnh của nơi đến nhưng không nhớ đường
để đưa chúng ta tới đó. Đứng trước tòa nhà bốc cháy từ đầu này sang đầu
kia, người mù có thể cảm thấy những đợt lửa nóng bỏng hắt lên mặt họ, họ
đón nhận nó như một thứ có lẽ bảo vệ họ, như các bức tường đã bảo vệ
trước kia, nhà tù cũng là nơi trú ẩn. Họ đứng cùng nhau, sát vào nhau như
bầy thú, không ai ở đây muốn là con cừu lạc bầy, vì họ biết không có người
chăn cừu nào tới tìm họ. Trận cháy bắt đầu tàn dần, vầng trăng lại tỏa sáng,
người mù bắt đầu cảm thấy bất an, họ không thể ở lại đó, Mãi mãi, như một
người trong bọn họ nói. Có người hỏi bây giờ là ngày hay đêm, lý do cho
sự tò mò phi lý này lập tức trở nên rõ ràng, Biết đâu, họ có thể đem thực
phẩm cho mình, có lẽ đã có nhầm lẫn gì đó, trước kia đã xảy ra chậm trễ,
Nhưng bọn lính không còn đây. Đâu có sao, họ có thể bỏ đi vì không cần
nữa, Tôi không hiểu, Chẳng hạn, vì hết sợ lây rồi, Hay vì đã tìm ra cách
chữa căn bệnh của mình, Thế thì tốt, tốt quá, Bây giờ mình làm gì, Tôi đợi
ở đây tới sáng, Làm sao anh biết là sáng, Nhờ mặt trời, nhờ sức nóng mặt
trời, Nếu trời có mây thì sao, Giờ giấc gì thì cũng phải tới lúc sáng. Kiệt
sức, nhiều người mù ngồi xuống đất, kẻ yếu hơn đã đổ sụp xuống một
đống, vài người đã bất tỉnh, có thể khí mát ban đêm sẽ làm họ tỉnh lại,
nhưng chúng ta có thể chắc chắn tới khi giải tán một số trong những kẻ bất
hạnh này sẽ không thức dậy, họ đã chống đỡ cho tới nay, họ như người
chạy việt dã gục chết trước đích đến ba mét, khi mọi việc đã xong, điều
hiển nhiên là mọi cuộc đời đều chấm dứt trước thời hạn. Ngồi và nằm dài
trên mặt đất còn có những người mù đang đợi bọn lính, hay đợi ai khác,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.