MÙ LÒA - Trang 178

thang, bà bắt đầu kiểm tra các hàng kệ, mò mẫm, đánh hơi, lắc. Có các
thùng giấy, chai nhựa và thủy tinh, lọ các cỡ, lon thiếc có lẽ là thức ăn, các
loại hộp, bao, túi, ống. Bà bỏ đại vào đầy một bao, Tất cả các thứ này có
thể ăn được không, bà hơi băn khoăn tự nghĩ. Vợ bác sĩ lần qua dãy kệ bên
cạnh, và việc bất ngờ xảy ra, bàn tay mù lòa của bà không thấy nơi nó tới,
đụng và làm đổ vài cái hộp nhỏ.

Tiếng nó đụng sàn nhà hầu như làm tim bà ngưng đập, Diêm quẹt, bà

nghĩ. Run rẩy vì phấn khởi, bà cúi xuống, lướt bàn tay trên sàn, tìm thấy
thứ bà tìm, mùi này không hề lẫn với mùi nào khác, và tiếng mấy que diêm
nhỏ khi ta lắc cái hộp, cái nắp đầy, vẻ thô ráp của giấy nhám bên ngoài,
giấy phốt pho, tiếng đánh diêm, cuối cùng lóe lên một tia lửa nhỏ, không
gian chung quanh một vòng sáng khuếch tán như vì sao lấp lánh qua sương
mù, Trời ơi, ánh sáng hiện hữu và ta có mắt để nhìn, hoan hô ánh sáng. Từ
bây giờ, thu hoạch sẽ dễ dàng. Bà bắt đầu lấy các hộp diêm, và hầu như đầy
một túi. Không cần lấy hết, tiếng của lý trí bảo bà, rồi ngọn lửa chập chờn
của que diêm soi sáng các hàng kệ, đằng này, rồi đằng kia, chả bao lâu đã
đầy các túi, túi đầu tiên phải đổ ra vì chứa những thứ vô dụng, các túi kia
đã đủ giàu có để mua cả thành phố, ta cũng không nên ngạc nhiên về giá trị
chênh lệch, chúng ta chỉ cần nhớ đã có lần một ông vua muốn đổi cả vương
quốc lấy một con ngựa, ông sẽ không làm thế nếu ông đang chết đói và
thèm khát những túi nhựa đầy thực phẩm này. Cầu thang đằng kia, bên phải
lối ra. Nhưng trước tiên, vợ bác sĩ ngồi xuống sàn, mở một bao xúc xích
cay, một túi khác có những lát bánh mì đen, một chai nước, và bà bắt đầu
ăn, không ân hận. Nếu bà không ăn bây giờ bà sẽ không có sức để mang
lương thực về nơi nó cần, bà là người trụ cột. Khi ăn xong, bà luồn những
cái túi vào cánh tay, mỗi bên ba túi, và giơ tay trước mặt, bà tiếp tục đánh
diêm cho tới khi đến cầu thang, rồi bà khó nhọc leo lên, bà vẫn chưa tiêu
hóa thức ăn, chúng cần thời gian để đi từ dạ dày tới bắp thịt và hệ thần
kinh, và trong trường hợp của bà, tới chỗ đã chứng tỏ là nơi kháng cự mạnh
nhất, đầu bà. Cánh cửa lăn ra không một tiếng động, Nếu có người ở hành
lang thì sao, vợ bác sĩ nghĩ, mình sẽ làm gì. Không có ai, nhưng bà lại bắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.