MÙ LÒA - Trang 218

thấy ông, nếu ông nghĩ như thế thì ông đang tự dối mình, lúc đó ông cảm
thấy bàn tay sờ lưng ông, vun bọt từ cánh tay và ngực ông rồi xoa nó lên
lưng ông, chầm chậm, như không thể thấy nó đang làm gì, nó phải chăm
chú vào việc đang làm. Ông muốn hỏi, Ai đó, nhưng ông nói chẳng nên lời,
giờ đây ông run rẩy, không vì lạnh, bàn tay tiếp tục dịu dàng tắm ông,
người phụ nữ không nói, Tôi là vợ bác sĩ, Tôi là vợ người đàn ông mù đầu
tiên, Tôi là cô gái đeo kính đen, bàn tay làm xong việc của nó, rút lại, trong
im lặng ta có thể nghe tiếng cửa phòng tắm đóng nhẹ, ông già đeo miếng
vải đen che mắt còn lại một mình, quỳ trong bồn tắm như cầu xin thiên
đàng ban ơn, run rẩy, run rẩy, Có thể là ai, ông tự hỏi, lập luận của ông bảo
chỉ có thể là vợ bác sĩ, bà là người có thể thấy, bà là người đã bảo vệ chúng
ta, săn sóc chúng ta và nuôi chúng ta, nếu bà kín đáo chú ý tới mình thì
cũng chẳng ngạc nhiên, lý luận của ông bảo ông như thế, nhưng ông không
tín vào lý luận. Ông tiếp tục run rẩy, ông không biết vì kích thích hay vì
lạnh. Ông tìm thấy miếng che mắt dưới đáy bồn tắm, giặt nó cẩn thận, vắt
khô rồi đeo lại, có nó ông cảm thấy ít trần truồng. Khi ông vào phòng
khách, khô ráo, thơm tho, vợ bác sĩ nói, Chúng ta đã có một ông sạch sẽ và
mày râu nhẵn nhụi, rồi bằng giọng của người chợt nhớ có việc nên làm mà
quên làm, Ông không có ai kỳ lưng, tiếc quá. Ông già đeo miếng vải đen
che mắt không trả lời, ông chỉ nghĩ ông đã đúng khi không tin vào lý luận.

Họ đưa chỗ thức ăn ít ỏi cho đứa bé mắt lác, mọi người khác phải đợi

nguồn tiếp tế mới. Trong tủ thức ăn có vài lọ mứt, một ít trái cây khô,
đường, vài cái bánh quy còn thừa, vài miếng bánh mì nướng khô, nhưng họ
sẽ dùng các món dự trữ này và các món khác thêm vào chỉ trong trường
hợp tối cần, thức ăn cho mỗi ngày phải kiếm được, nhỡ không may chuyến
đi tìm thức ăn trở về tay trắng, thì khi đó mỗi người hai lát bánh quy với
một thìa mứt, Có mứt dâu và đào, quý vị muốn thứ nào, ba nửa quả hạnh,
một ly nước, món xa xỉ trong khi nó còn. Vợ người đàn ông mù đầu tiên
nói bà cũng muốn đi tìm thức ăn, ba người sẽ không lỉnh kỉnh đâu, dù cho
mù, hai chúng tôi có thể giúp mang thức ăn, và ngoài ra, nhớ rằng họ không
cách xa nhà bà lắm, nếu có thể bà cũng muốn đi xem tình trạng nhà bà ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.