MÙ LÒA - Trang 233

cửa giống như bàn tay của căn nhà đưa ra đón, vợ bác sĩ nói, và với câu nói
tầm thường này, như ta có thể bảo, họ kết thúc chuyến viếng thăm.

Tối hôm đó họ lại đọc, tội nghiệp họ chẳng có cách nào khác để tự giải

khuây, chẳng hạn bác sĩ không phải là người chơi vĩ cầm tài tử, nếu không
trên tầng năm này sẽ nghe bản dạ khúc dịu dàng, các láng giềng ganh tị của
họ sẽ nói, Hoặc tụi nó đang sống rất thoải mái hoặc tụi nó hoàn toàn vô
trách nhiệm và nghĩ tụi nó có thể trốn đau khổ bằng cách cười trên sự đau
khổ của kẻ khác. Giờ đây không còn âm nhạc nào khác lời nói, và câu nói
này dè dặt, nhất là các câu trong sách, và ngay cả nếu ai trong tòa cao ốc tò
mò tới lắng nghe ở cửa, họ sẽ chỉ nghe một tiếng thì thầm cô đơn, dòng âm
thanh đó có thể kéo dài vào vô tận, vì các cuốn sách của thế gian này gộp
chung lại là vô tận, như ta nói vũ trụ vô tận. Khi đọc xong, đêm đã khuya,
ông già đeo miếng vải đen che mắt nói, Chúng ta đã đến vì thế, để lắng
nghe người khác đọc, Tôi không phàn nàn, tôi có thể ở đây mãi mãi, cô gái
đeo kính đen nói, Tôi cũng không phàn nàn, tôi chỉ muốn nói tất cả chúng
ta giỏi việc này, lắng nghe người khác đọc cho mình câu chuyện của một
nhân loại đã hiện hữu trước chúng ta, chúng ta hãy mừng vì may mắn vẫn
có một cặp mắt còn thấy ở đây với mình, cặp mắt cuối cùng còn lại, nếu
ngày nào nó tắt, tôi thậm chí không muốn nghĩ tới, khi ấy sợi chỉ nối chúng
ta với loài người đó sẽ đứt, như thể chúng ta sẽ xa rời nhau trong không
gian, vĩnh viễn, tất cả mù như nhau, Tôi sẽ cố giữ hy vọng, cô gái đeo kính
đen nói, hy vọng tìm thấy cha mẹ, hy vọng mẹ đứa bé sẽ xuất hiện, Cô
quên nói về hy vọng tất cả chúng ta đều có, Hy vọng gì, Sáng mắt lại, Có
điên mới bám vào các hy vọng như thế, Ôi dào, cho cô biết, không có các
hy vọng đó tôi đã bỏ cuộc, Cho tôi một thí dụ, Thí dụ có thể thấy lại,
Chúng ta đã nói tới nó rồi, cho tôi một thí dụ khác, Không, Tại sao, Cô sẽ
chẳng quan tâm, Làm sao ông biết tôi không quan tâm, ông nghĩ ông biết gì
về tôi để ông có thể tự quyết định tôi quan tâm việc gì và không quan tâm
việc gì, Đừng giận, tôi không có ý xúc phạm cô, Đàn ông đều như nhau, họ
nghĩ vì họ từ bụng đàn bà ra nên họ biết hết mọi điều về đàn bà, Tôi biết rất
ít về phụ nữ, và không biết chút gì về cô, còn đàn ông, theo ý tôi, theo tiêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.