MÙ LÒA - Trang 239

hai, Tại sao bà ta nói bà ta không thấy, không thấy ai ra vào, và người mù
thứ ba trả lời, Cách nói thế thôi, lúc nãy tôi vấp, anh bảo tôi nhìn rồi hãy
đặt chân, cũng giống vậy, chúng ta vẫn chưa mất thói quen thấy, Trời ơi, tôi
đã nghe như vậy biết bao lần rồi, người mù đầu tiên thốt lên.

Ánh nắng chiếu sáng cả căn phòng rộng của siêu thị. Hầu như mọi ngăn

kệ đều đã lật nhào, không còn gì ngoài rác rưởi, kính vỡ, giấy gói, Lạ thật,
vợ bác sĩ nói, dù cho chỗ này không có thức ăn, em vẫn không hiểu tại sao
không có ai quanh đây. Bác sĩ nói, Em nói đúng, có vẻ bất thường. Con chó
của nước mắt rên nhỏ. Lông nó lại dựng đứng. Vợ bác sĩ nói với chồng,
Trong này có mùi hôi, Khắp nơi có mùi hôi, chồng bà nói, Không phải vậy,
mùi khác, mùi mục rữa, Chắc có xác người chết đâu đó, Em không thấy,
Như vậy chắc em tưởng tượng. Con chó bắt đầu rên rỉ. Con chó sao thế,
bác sĩ hỏi, Nó bồn chồn, Bây giờ mình làm gì, Để xem, nếu có xác chết thì
mình chỉ phải tránh xa ra, tới mức này người chết không làm mình sợ nữa,
Đối với anh thì dễ, anh không thấy. Họ băng qua gian phòng rộng của siêu
thị cho tới khi họ đến cánh cửa mở vào hành lang dẫn tới kho dưới hầm.
Con chó của nước mắt theo họ, nhưng thỉnh thoảng nó ngừng lại, tru gọi
họ, nhưng bổn phận bắt nó phải tiếp tục đi theo. Khi vợ bác sĩ mở cánh cửa,
mùi hôi nồng nặc hơn, Hôi quá, chồng bà nói, Anh đứng đây, em sẽ quay
lại. Bà đi xuống hành lang, mỗi bước mỗi tối hơn và con chó của nước mắt
đi sau bà như bị lôi theo. Mùi thối rữa nồng nặc, không khí dường như đậm
đặc. Tới nửa đường, người đàn bà nôn ọe, Chuyện gì đã xảy ra thế này, bà
vừa nghĩ vừa nôn rồi cứ lẩm bẩm nhắc đi nhắc lại câu đó cho tới khi bà đến
cánh cửa sắt dẫn xuống tầng hầm. Lẫn lộn vì nôn mửa, bà đã không nhận ra
có một vệt sáng lung linh dưới đó. Bây giờ bà biết nó là gì. Những ngọn lửa
nhỏ chập chờn viền quanh hai cánh cửa, cửa cầu thang và cửa thang máy
chở hàng. Một cơn ọe mới lại bóp bao tử của bà, dữ dội tới nỗi con chó chú
ý. Con chó của nước mắt tru một tiếng thật dài, nó phát ra tiếng hú dường
như bất tận, một tiếng ai oán vang dội suốt hành lang như tiếng gọi cuối
cùng của người chết dưới tầng hầm. Bác sĩ nghe tiếng nôn, tiếng thắt ruột,
tiếng ho, ông chạy vội tới, ông vấp ngã, ông đứng lên rồi lại ngã, cuối cùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.