MÙ LÒA - Trang 70

chuyện này. Tuy nhiên, cái đói của họ chỉ có sức đưa họ tiến tới ba bước, lý
trí đã can thiệp và cảnh cáo họ rằng kẻ nào đủ liều lĩnh tiến tới thì hiểm
nguy đang rình rập trong các thi thể không còn sự sống đó, nhất là trong
vũng máu ấy, nào ai biết hơi gì, xạ khí gì, chướng khí độc hại gì đã bốc lên
từ các vết thương há miệng của mấy xác chết. Họ chết rồi, họ không thể
gây nguy hại nữa, có kẻ nhận xét, hắn định trấn an mình và kẻ khác, nhưng
lời hắn nói làm sự việc tệ hơn, đúng, mấy người mù này đã chết, họ không
cử động, thấy chưa, chẳng nhúc nhích cũng chẳng thở, nhưng nào ai biết
bệnh mù trắng này không là một chứng bệnh tinh thần nào đó, và nếu
chúng ta giả thử điều này là đúng, thì linh hồn của những người mù tử vong
đó chưa bao giờ tự do như lúc này, nó ra khỏi cơ thể họ, và do đó tự do làm
bất kỳ điều gì nó thích, nhất là làm chuyện tai ác, mà như mọi người đều
biết luôn luôn là chuyện dễ làm nhất. Nhưng các thùng thực phẩm đứng lồ
lộ ở đó, lập tức lôi cuốn sự chú ý của họ, vì đòi hỏi của dạ dày, họ chẳng để
ý gì khác dù đó là lợi ích của họ. Một trong những thùng thực phẩm rỉ ra
một chất lỏng trắng từ từ lan tới vũng máu, nhìn rất giống sữa, một màu
không thể lầm. Can đảm hơn, hay chỉ là nghiệp chướng, sự khác biệt này
thường không dễ nhận, hai người trong bọn bị lây bước tới, và khi họ sắp
thò bàn tay tham lam lên thùng đầu tiên thì một nhóm người mù xuất hiện ở
khuôn cửa qua khu bên kia. Trí tưởng tượng có thể chơi trò ma mãnh, nhất
là trong tình thế thiếu lành mạnh như lúc ấy, hai gã đi hôi của này như thể
đã thấy người chết bất thần từ mặt đất đứng lên, vẫn mù như trước, hẳn
nhiên, nhưng nguy hiểm hơn nhiều, vì chắc chắn họ chất chứa đầy ý muốn
trả thù. Họ thận trọng lùi lại trong im lặng tới lối vào khu của họ, có lẽ
người mù đang bắt đầu lo cho các xác chết như lòng nhân hậu và tôn kính
đòi hỏi, hay nếu không, họ có thể để lại một thùng mà không biết, dù là
thùng nhỏ, thật ra ở đây người bị lây không nhiều lắm, có lẽ giải pháp tốt
nhất là xin họ, Làm ơn thương xót chúng tôi, ít nhất để lại một thùng nhỏ
cho chúng tôi, sau chuyện xảy ra có lẽ hôm nay người ta sẽ không giao
thêm thức ăn. Người mù di chuyển như ta vẫn biết, mò mẫm, vấp váp, kéo
lết chân, nhưng như có tổ chức, họ biết cách phân chia công việc một cách
hiệu quả, một số giẫm tung tóe sữa và máu nhớp nhúa, họ lập tức lùi lại và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.