MÙ LÒA - Trang 71

khiêng các xác chết ra sân, kẻ khác lo tám cái thùng đã được bọn lính vứt ở
đó, từng thùng từng thùng. Trong số người mù bị nhốt có một bà coi bộ có
mặt mọi lúc mọi nơi, giúp khiêng vác, bà ta hành động như thể đang hướng
dẫn bọn đàn ông, một việc rõ ràng là bất khả đối với một bà mù, và vô tình
hay cố ý, hơn một lần bà ta quay đầu về khu nhốt người bị lây, như thể bà
ta có thể thấy họ hay cảm thấy sự hiện diện của họ. Trong chốc lát, tiền
sảnh trống trơn, chẳng còn dấu vết nào trừ vệt máu lớn, và một vệt trắng
nhỏ bên cạnh, từ sữa tràn ra, ngoài ra ngang dọc chỉ có các dấu chân đỏ hay
ướt. Cam chịu, bọn người bị lây đóng cửa và đi tìm bánh vụn, họ nhụt chí
tới nỗi có người suýt buột miệng, và điều này cho thấy họ tuyệt vọng ra
sao, Nếu rốt cuộc mình sẽ phải mù, nếu số phận của mình như vậy, thì bây
giờ dọn qua bên kia cho xong, ở đó ít nhất mình có cái gì để ăn, Có lẽ tụi
lính sẽ mang phần ăn của mình, kẻ khác gợi ý, Anh có bao giờ ở trong quân
ngũ chưa, một người khác hỏi anh ta, Chưa, Đúng như tôi nghĩ.

Biết rằng người chết thuộc về cả hai phòng, những người trong phòng

thứ nhất và thứ hai cùng họp lại để quyết định họ nên ăn trước rồi chôn xác
chết, hay ngược lại. Hình như không người nào muốn biết là ai đã chết.
Năm xác trong số đó đã ở trong phòng thứ hai, khó nói họ đã biết nhau, hay
họ không biết nhau, hay họ có thời giờ và ý định tự giới thiệu và thổ lộ tâm
can. Vợ bác sĩ không nhớ đã gặp họ khi họ đến. Bốn xác còn lại, đúng, bà
nhận ra mấy xác này, họ đã ngủ với bà, trong chừng mực nào đó, dưới cùng
mái nhà, mặc dù một người bà chỉ biết như thế và làm sao bà có thể biết
hơn, một kẻ tự trọng không đi loanh quanh thảo luận chuyện riêng tư với
người mới gặp, như chuyện ông ta đã làm tình với một cô gái đeo kính đen
trong khách sạn, còn về phần cô, nếu chúng ta nói về cô ấy, cô không biết
ông ta bị nhốt ở đây và cô ở ngay bên cạnh người đàn ông vốn là nguyên
nhân làm cô thấy mọi vật màu trắng. Anh lái tắc xi và hai viên cảnh sát là
những người tử vong kia, ba anh chàng tráng kiện có thể tự lo lấy thân,
nghề nghiệp của họ giúp nhau bằng nhiều cách, rồi cuối cùng họ nằm đó, bị
đốn ngã một cách tàn nhẫn khi còn sung sức và đang đợi kẻ khác quyết
định số phận họ. Họ sẽ phải đợi cho tới khi những kẻ sống sót ăn xong,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.