MÙ LÒA - Trang 96

bệnh nào đó gây nên nhưng chưa xác minh được tác nhân gây hậu quả tức
thời, và hoàn toàn không có dấu hiệu báo trước về thời kỳ ủ bệnh hay âm ĩ.
Thay vào đó, họ nói, theo quan điểm khoa học mới nhất và các giải thích
hợp lý đã được cập nhật của chính quyền, họ đang đối phó với các tình
huống trùng hợp vừa bất ngờ vừa rủi ro nhất thời, nhưng cũng chưa được
xác minh, về khả năng phát triển của mầm bệnh, thông cáo của Chính phủ
nhấn mạnh, khởi đầu từ phân tích các dữ kiện sẵn có, tới phát hiện tiềm
năng của một hướng giải quyết rõ ràng và các dấu hiệu chứng tỏ là nó sắp
hết. Một bình luận gia truyền hình nêu ra một ẩn dụ thích hợp khi ông so
sánh nạn dịch, hay bất kỳ chữ nào, với mũi tên bắn lên không trung, khi lên
tới điểm cao nhất, nó ngừng lại trong khoảnh khắc như treo trên đó, rồi bắt
đầu theo quỹ đạo bắt buộc rơi xuống, nhờ trời phù hộ, và với viện dẫn ấy
nhà bình luận trở lại với sự tầm phào của ngôn ngữ loài người và cái gọi là
nạn dịch, sức hút của trái đất có khuynh hướng tăng vận tốc của mũi tên,
cho tới khi ác mộng khủng khiếp đang hành hạ chúng ta rốt cuộc biến mất,
câu này xuất hiện không ngớt trên truyền thông, và luôn kết thúc bằng công
thức sùng kính cầu mong cho người mù bất hạnh có thể sớm phục hồi thị
lực, trong khi đó hứa hẹn với họ tình đoàn kết của toàn xã hội, cả công lẫn
tư. Trong quá khứ xa vời, các luận cứ và ẩn dụ tương tự đã được chủ nghĩa
lạc quan dũng cảm của công chúng diễn giải thành câu tục ngữ như sau:
“Gian nan có thuở, thanh nhàn có khi,” câu cách ngôn tuyệt vời của kẻ đã
có cơ hội học hỏi từ những thăng trầm của cuộc đời và số phận, và chuyển
sang phạm vi của người mù thì sẽ được nói như sau, Hôm qua thấy, hôm
nay mù, ngày mai thấy lại, với một dấu chấm hỏi nhỏ trên câu thứ ba sau
cùng, như tính thận trọng đã quyết định vào phút cuối, để phòng xa, thêm
vào một chút hoài nghi đối với lời kết luận đầy hy vọng. Buồn thay, sự phù
phiếm của niềm hy vọng đó chẳng bao lâu trở thành hiển nhiên, mong đợi
của Chính phủ và tiên đoán của cộng đồng khoa học biến mất không để lại
dấu vết. Chứng mù lan rộng, không như thủy triều bỗng tràn ngập và cuốn
đi mọi thứ, mà như một ngàn lẻ một con lạch hỗn loạn âm ỉ thâm nhập từ từ
làm ướt sũng đất, rồi chợt dìm nó hoàn toàn. Đối diện với thảm họa xã hội
đã tới mức ngấu nghiến, nhà chức trách vội tổ chức các hội nghị y khoa,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.