MÙ LÒA - Trang 97

nhất là hội nghị họp các bác sĩ nhãn khoa và thần kinh lại. Vì phải mất thời
gian tổ chức, một đại hội mà nhiều người kêu gọi không bao giờ được triệu
tập, nhưng bù vào đó là các hội thảo chuyên đề, hội nghị chuyên đề, thảo
luận bàn tròn, một số mở rộng cho công chúng, số khác họp kín. Kết quả
chung về sự phù phiếm hiển nhiên của các cuộc tranh luận và sự cố nhiều
ca mù bất chợt trong các buổi họp, khi diễn giả hét lên, Tôi mù, tôi mù, lập
tức khiến cho hầu hết báo chí, đài phát thanh và truyền hình hết quan tâm
tới các sáng kiến đó, ngoại trừ cách cư xử thận trọng và đáng khen về mọi
khía cạnh của một số cơ quan truyền thông, sống dựa trên mấy chuyện giật
gân đủ loại, trên may mắn và bất hạnh của kẻ khác, không sẵn sàng bỏ lỡ
cơ hội tường thuật trực tiếp, với mọi kịch tính hứa hẹn của tình huống,
chẳng hạn như tường thuật về chứng mù bất thần của một giáo sư nhãn
khoa.

Bằng chứng suy sụp tinh thần nhanh chóng nói chung được chính Nhà

nước cung cấp, chiến lược của họ thay đổi hai lần trong vòng sáu ngày.
Thoạt tiên, Chính phủ vững tin có thể hạn chế chứng bệnh bằng cách nhốt
người mù và người bị lây trong các khu riêng, như nhà thương điên mà
chúng ta thấy mình trong đó. Rồi số ca mù tăng không ngừng khiến vài
thành viên có thế lực trong Chính phủ sợ là sáng kiến của nhà nước không
đáp ứng được với số lượng công việc trong tay, và có thể dẫn tới một giá
đắt về chính trị, để bảo vệ ý kiến cho rằng mỗi gia đình tự giữ người mù
trong nhà mình, tuyệt đối không cho phép họ ra đường, để khỏi làm xấu
thêm tình trạng lưu thông đã khó khăn hoặc xúc phạm tới tính nhạy cảm
của người còn thị lực và những kẻ thờ ơ với các ý kiến trấn an ít nhiều, tin
rằng chứng mù trắng đang lây lan bằng mắt nhìn, như mắt quỷ. Thật vậy,
quả là không chính đáng khi mong đợi bất cứ phản ứng nào khác từ một kẻ
đang mải suy nghĩ, buồn, vui hay dửng dưng, nếu những suy nghĩ ấy vẫn
còn, đột nhiên hắn thấy sự thay đổi trên nét mặt của một người đang đi về
phía hắn, khuôn mặt cho thấy mọi dấu hiệu kinh hoảng, rồi nghe tiếng kêu
không thể tránh khỏi đó, Tôi mù, tôi mù. Chẳng dây thần kinh nào chịu nổi.
Tệ nhất là cả gia đình, nhất là các gia đình ít người, nhanh chóng trở thành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.