MÙA CƯỚI - Trang 229

Cô thấy mình đang ở trong phòng khách. Nó nhỏ xíu, với hai ô cửa sổ

trên hai bức tường. Có một cái sofa kê bên dưới một cái cửa sổ và một cái
bàn kê bên dưới cái cửa sổ còn lại. Áp vào một bức tường khác là một cái lò
sưởi và trong góc nhà có một cầu thang bị khuất lấp sau một cánh cửa mở.
Qua một cánh cửa khác cô có thể nhìn thấy một căn bếp.

Con chó lại chạy vòng vòng quanh cô, thi thoảng lại va vào người cô.

“Ngồi xuống!” James quát nó rồi quay sang nói với cô. “Đây là

Brodie. Nó là một con chó cứu hộ và tôi nuôi nó chưa lâu. Nó vẫn hơi quá
phấn khích mỗi khi có khách đến. Cô là Bron, đúng không?”

Bron gật đầu. Cô vẫn đang bị sốc. Cô biết đó là sự phản ứng chậm trễ

nhưng không thể nào thoát ra khỏi nó.

“Cô ngồi xuống đi. Tôi sẽ đun nước. Trừ phi cô nghĩ cô cần thứ gì đó

mạnh hơn?” Anh ta cau mày nhìn cô. “Tôi nghĩ tôi có brandy ở đâu đó. Tôi
đã từng cần đến nó để chế biến một món ăn.”

Bron ngồi trên mép cái sofa quá võng đến nỗi bạn sẽ bị chìm vào

trong nó nếu bạn không cẩn thận. Cô không thể quyết định gì cả. Brandy có
thể là một ý kiến hay.

Brodie - có lẽ cảm nhận được nhu cầu được an ủi của Bron - đến và

ngồi bên chân cô, ngửa đầu lên để cô có thể xoa ngực nó. Bron miễn cưỡng
làm điều này, cảm thấy khuây khỏa khi xoa một lớp lông mềm mại. Đó là
một cách giao tiếp không cần trò chuyện.

Bron ngồi nhích vào sâu hơn trên ghế cho đến khi cô có thể dựa lưng.

Con chó lập tức nhảy lên bên cạnh cô và đặt đầu lên đùi Bron. Cô không
biết có nên bắt Brodie nhảy xuống không. Cô nghĩ cô có thể phải làm thế
nhưng sức nặng ấm áp của cái đầu con chó thật dễ chịu, vì vậy cô tiếp tục
vuốt ve nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.