MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 130

Sau khi khiếp sợ, Hà Tiêu cản Trình Miễn lại, hơi cúi đầu nói với anh:

“Đây là xe lửa quân sự, sao em có thể ngồi được?”

“Không có gì đáng ngại.” Trình Miễn nhìn cô, ánh mắt đen láy mang

theo một lớp tình cảm ấm áp thật mỏng: “Anh đã gọi hỏi thủ trưởng. Thủ
trưởng nói không có vấn đề.”

Lời cũng đã nói đến nước này, Hà Tiêu cũng không cự tuyệt và già

mồm nữa. Huống chi, cô cũng không được lựa chọn. Mấy người lính ngồi
bên cửa sổ nhướng mắt dò xét thỉnh thoảng nhìn bọn họ vài lần khiến mặt
cô hơi nóng rang.

“Đi thôi.” Cô nói khẽ với Trình Miễn.

Hai người một trước một sau lên xe.

Cả đoàn xe lửa quân sự chở đầy ắp binh lực, người ở mỗi toa xe không

ít, nhưng thoạt nhìn cũng không chật chội. Hà Tiêu vừa xuất hiện ở cửa toa
xe thì trong nháy mắt đã hấp dẫn được sự chú ý của mọi người đang ngồi.

Trình Miễn đứng đằng trước, đương chuẩn bị muốn giới thiệu Hà Tiêu

với bọn họ thì một người đứng lên. Anh ta hắng giọng một cái, sau khi dẫn
đến cái nhìn chăm chú của mọi người, anh ta vung tay lên nói: “Các đồng
chí, tôi bắt nhịp nhé, tất cả mọi người nói theo, một… hai… ba…”

Các chiến sĩ cũng ngầm hiểu, cười hì hì đồng loạt hô lên: “Chào…

chị… dâu!”

Nhất thời Hà Tiêu lúng túng không chịu được.

Trình Miễn tức cười, nén lại rồi khẽ quát lớn: “Giang Hải Dương, cậu

bớt phát động quần chúng cho tôi, ngồi xuống!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.