MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 233

"Rốt cuộc là có chuyện gì ? Lại còn phải mang theo thẻ căn cước?"

Mặc dù đã đến cuối tháng năm, nhưng là mấy ngày nay vừa mới mưa,

buổi tối vẫn có chút lạnh. Trình Miễn không lên tiếng, đầu tiên là nhìn cô
một cái, kéo tay cô nói: " Đi thôi."

"Đi chỗ nào?"

"Trạm xe lửa."

Hà Tiêu bị anh làm cho rốii bời, không hiểu gì : «đến ga xe lửa làm gì

cơ?"

Lúc nói chuyện Trình Miễn đã vẫy xe lại, thấy cô cuống lên nhìn

mình, anh cười : «Yên tâm, đến trạm xe lửa em sẽ biết, Lên xe đi đã."

Hà Tiêu nửa tin nửa ngờ theo sát anh lên xe, chỉ gần mười phút đã đến

phía tây thành phố B. Đây không phải là ngày nghỉ nên cũng không đông
người lắm, Trình Miễn xếp hàng quay đầu nói với Hà Tiêu : «Đưa thẻ căn
cước cho anh."

Trên đương đi đến đây, nghi ngờ của Hà Tiêu rốt cuộc đã được chứng

thực rồi, anh muốn dẫn cô đi một nơi.

"Đi đâu vậy?"

Trình Miễn nắm bả vai cô, để cô nhìn sang màn hình điện tử ở đại

sảnh mua vé: «Lần này chúng ta đi xe lúc 9strong8, từ thành phố B đi
hướng Chu Châu, cắt ngang Lạc Hà, em nói xem muốn đi đâu?"

Trong lòng Hà Tiêu đã có đáp án rồi, nhưng chỉ là cảm thấy quá đột

ngột, hỏi hơi khó tin: «Đại viện cũ?"

Trình Miễn nhìn số tàu trên màn ảnh, «Anh nghe thông tin phá bỏ

nhiều năm rồi, nghe cha anh nói lần này họ quyết tâm rồi. Tiếu Tiếu, lần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.