MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 290

Trong lòng Hà Tiêu có chút tiếc nuối, nhưng vẫn bày tỏ rằng mình

hiểu: "Công việc quan trọng mà."

Từ Nghi nở nụ cười rực rỡ nói: "Nhưng mà tôi đã xem qua kịch bản,

viết rất tốt đó, nhân vật rõ nét, tình cảm —— được thể hiện cũng rất thích
hợp."

Mặt của Hà Tiêu nóng lên một mảng, may sao lúc này trong hội

trường đã tắt đèn. Đề phòng chỉ đạo Từ vô ý nói ra một số câu khiến mình
lúng túng, cô vội nói sang chuyện khác: "Gần đây không liên lạc với Chử
Điềm à?"

Từ Nghi dừng một lúc: "Không có."

Hà Tiêu hơi hơi không hiểu, hơn nữa cũng thấy uất ức cho Chử Điềm:

"Coi như không có duyên phận, làm bạn bè cũng tốt chứ sao? Anh không
thể lúc nào cũng tránh cô ấy nha!"

Từ Nghi quay đầu liếc mắt nhìn cô, ánh mắt sáng ngời cực kì bất đắc

dĩ: "Bây giờ tôi có tránh cô ấy đâu, là cô ấy không muốn gặp tôi."

Hà Tiêu không nhịn được nghẹn lời: "Có chuyện gì xảy ra vậy?"

Từ Nghi thở dài: "Có lẽ thời gian trước kìa tôi trốn tránh nhiều quá,

nên bây giờ bản thân bị tác dụng ngược rồi."

Hà Tiêu nghe vậy, có phần thông cảm với anh, nhưng khi nhớ tới tính

tình của Chử Điềm, thì lại mở miệng trấn an Từ Nghi: "Tính tình của Điềm
Điềm là điển hình của người ăn nói chua ngoa nhưng tấm lòng như đậu
hũ*, nếu cô ấy tức giận, chỉ cần anh dỗ một chút là tốt rồi."

*Tấm lòng của Điềm Điềm tỷ tỷ mềm mại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.