MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 426

thì anh không dám làm như vậy, bởi vì trong giai đoạn đặc biệt tính khí của
phụ nữ cũng nóng nảy hơn so với bình thường.

Trình Miễn để cốc lên trên tủ đầu giường, Hà Tiêu tỉnh táo lại, ngẩng

đầu lên nhìn anh: "Trở về nhanh vậy à?"

Âm thanh trầm lặng mềm mại, dáng vẻ lười biếng, thoáng cái khiến

cho Trình Miễn nhớ lại vẻ ý loạn tình mê của cô vừa rồi. Trái tim đập mạnh
một hồi, anh dời tầm mắt đi, ngồi xuống ở bên cạnh giường , đưa nước tới:
"Nước đường đỏ nên uống lúc còn nóng."

Hà Tiêu bưng cốc lên nắm trong tay, cũng không vội vàng uống ngay.

Cô nghiêng đầu nhìn về phía Trình Miễn: "Làm sao anh biết phải uống
nước đường đỏ?" Đôi môi hơi vểnh lên, có vẻ làm nũng.

Trình Miễn nghe vậy nhướng nhướng mày: "Em quên rồi à? Lần đầu

tiên của em đến chính là anh nhắc nhở em đó."

Lúc này Hà Tiêu mới nhớ tới, thật đúng là như vậy.

Đó là khi cô học cấp hai, đúng lúc là thứ sáu, sau giờ tan học trở lại

đại viện cô vẫn nhảy dây da một lúc với mấy nữ sinh. Khi đang chơi đang
vui vẻ, thì thấy xe buýt dành cho học sinh trung học trở lại, ở rất xa Trình
Miễn đã nhìn thấy cô, đang định chào hỏi với cô, thì đã nhìn thấy vết máu ở
phía sau váy của cô, giật mình, lôi kéo cô đi đến đội y tế.

"Anh vẫn có can đảm nói ra hả!" Hà Tiêu trừng mắt nhìn anh, "Thật

may là khi đó trong đội y tế có nữ binh, nếu như đều là nam binh thì xấu hổ
chết mất."

Cho dù có nữ binh, Hà Tiêu cũng cảm thấy rất mất mặt. Nữ nhân viên

y tế dịu dàng đưa cô vào nhà vệ sinh, giúp cô dán một miếng băng vệ sinh
lên, sau một mình ở trong phòng làm việc nói cho cô biết đây là chuyện gì
xảy ra. Đến lúc Hà Tiêu đi ra, mặt đỏ giống như trứng tôm bị nấu chín vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.