MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 427

Nhưng Trình Miễn vẫn khẩn trương như vậy hỏi cô là có chuyện gì

xảy ra? Làm sao cô nói ra miệng được? Bị hỏi đến sốt ruột, Hà Tiêu nghẹn
đỏ mặt, oa một tiếng rồi òa khóc, không thèm quan tâm đến anh rồi bỏ chạy
về nhà.

"Anh về nhà thì hỏi Giáo sư Triệu, hỏi rất rõ ràng, bảo đảm về sau sẽ

không phạm sai lầm như thế này nữa." Trình Miễn rất đắc chí.

Hà Tiêu im lặng. Cô thật sự đã coi thường da mặt người nào đó rồi,

cũng không ngại mất mặt à?

Thời kỳ đặc biệt, Hà Tiêu không thể dính nước lạnh, cơm tối cũng do

Trình Miễn lo liệu. Hai người ăn đơn giản một chút, sau khi tắm xong, cùng
nhau ngồi trên sofa trong phòng khách xem ti vi.

Kênh phim đang chiếu một bộ phịm điện ảnh, hai người xem một lúc,

Hà Tiêu đẩy cánh tay của Trình Miễn, rồi hỏi anh: "Tối nay anh không trở
về căn cứ đại viện à?"

"Không trở về." Trình Miễn bắt chéo đôi chân dài, dáng vẻ đại gia dựa

trên ghế sa lon, "Dù sao cũng không thể đụng vào, em còn muốn đuổi anh
đi à?"

Giọng nói của liên trưởng Trình rất là bi thương, Hà Tiêu giật giật

khóe miệng, cầm một chiếc gối dựa lên rồi ấn lên trên mặt của anh. Nhưng
luận về vũ lực cô đâu phải là đối thủ của Trình Miễn, chưa được hai cái đã
bị anh ôm cả người và gối dựa vào trong ngực. Hà Tiêu muốn tiếp tục, lại
bị anh ngăn lại.

"Đừng động đậy, anh chỉ muốn ôm em một lúc thôi."

Hà Tiêu không thể làm gì khác hơn là để anh ôm, cô tựa vào trong

ngực của anh, ngắm nghía hai bàn tay của anh. Bởi vì phải huấn luyện
quanh năm, nên trên thực tế tay của anh không thể nói là đẹp mắt, khớp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.