MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 489

Trương Lập Quân vẫn mặc cả bộ quân phục huấn luyện, nếu không

phải trên vai cậu ấy không có quân hàm, sợ là Trình Miễn không nhìn ra
cậu ấy đã xuất ngũ.

Rướn người vào trong nồi xào thăm dò thăm dò một chút, Trình Miễn

nói với trưởng ban cấp dưỡng lão Chu: "Sao lại để cậu ấy xào vậy?"

Lão Chu vung vung tay: " Sáng sớm, tiểu tử này đã chạy đến cằn nhằn

cả buổi, lỗ tai của tôi đây nghe sắp thành kén rồi, nghĩ thầm cậu ta muốn
thể hiện thì thể hiện đi, dù sao đội chúng tôi có một binh sĩ về thăm gia
đình còn chưa có kết thúc, tôi đây còn thiếu một tay."

"Vậy anh phải quan sát cẩn thận nhé." Trình Miễn cười giỡn nói,

"Thức ăn để bảo đảm sức chiến đấu, đừng để tất cả mọi người trong liên ăn
món ăn này của cậu ấy lại xảy ra vấn đề gì đó."

Lão Chu cười ha hả, nói tất nhiên. Trương Lập Quân không phục, chậc

chậc: "Liên trưởng, đừng coi thường tôi. Sắp phải đi rồi, em bảo đảm với
anh, từ khi em đến bộ đội, chính là toàn tâm toàn ý muốn vào ban cấp
dưỡng để vung mạnh muôi lớn đấy!"

"Được rồi, chờ cậu áo gấm về làng thì làm tròn giấc mơ làm đầu bếp

đi, dù sao thì cũng sắp rồi." Trình Miễn bị cậu ấy chọc vui, "bây giờ , đi ra
ngoài với tôi , nói với cậu mấy chuyện."

Trương Lập Quân giao muôi lớn cho người khác, gỡ tay áo xuống rồi

vuốt phẳng, rồi mới đi ra theo Trình Miễn.

Trình Miễn liếc mắt nhìn cậu ấy "Không làm lính nữa, ngược lại, lại

bắt đầu chú trọng tác phong quân đội rồi hả ?"

Trương Lập Quân cười ngây ngô: "Liên trưởng, đừng nói vậy. Bình

thường, trong hoàn cảnh này lại không cảm thấy có cái gì, một khi thoát
khỏi, ngược lại cực kỳ chú ý. Hơn nữa, em cũng là chịu sự đào tạo và rèn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.