MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 501

anh, cán bộ đánh binh lính, trước không nói đến đúng hay sai, đoán rằng
đối với liên trưởng như anh là có bất lợi.

"Hai người các cậu không làm được, vậy thì nhờ các anh em của đội

quân cảnh giúp một tay, khiêng tiểu tử này về hộ tôi." Lời này đúng là nói
với những người khác, nhưng tầm mắt của Trình Miễn cũng không rời khỏi
người Hạ Thanh một khắc nào cả. Ánh mắt lạnh lẽo, giống như bị ngâm
trong băng vậy.

Hạ Thanh cao lớn vạm vỡ, nhưng cũng không đấu nổi bốn người nâng

lên. Khi bị nâng lên, thì bắt đầu oa oa kêu: "Thả tôi xuống! Mẹ nó nhanh
thả tôi xuống! Anh là ai dám bảo bọn họ làm vậy với tôi hả?"

"Tôi là liên trưởng của cậu."

Trình Miễn nói năng có khí phách, nhưng không ngờ Hạ Thanh lại lập

tức càn rỡ cười to: "Ha ha mẹ nó thật trêu chọc! Tôi sợ liên trưởng anh à!
Anh chỉ là liên trưởng thôi! Mẹ nó, tất cả đều là “tiểu bạch kiểm” thôi!"

Nghe xong lời này, sắc mặt của tiểu đội trưởng tiểu đội hai và Triệu

Tiểu Quả chợt thay đổi. Ở liên của bọn họ, chưa có ai dám mắng trước mặt
Trình Miễn như vậy, tên Hạ Thanh này nhất định là bị nước tiểu ngựa đổ
vào nên đầu óc bị hôn mê rồi.

Trình Miễn cũng tức giận đến sắc mặt trắng bệch, anh túm cổ Hạ

Thanh, dùng sức mạnh để kìm chế làm cậu ta không thể động đậy: "Có giỏi
thì nói lại lời cậu vừa nói một lần xem?"

Hạ Thanh khó thở, cố gắng thoát ra: "Tôi nói anh là đồ "tiểu bạch

kiểm" đấy, con mẹ nó anh buông tay ra!"

Rốt cuộc lần này Trình Miễn cũng không nhịn được nữa, vung tay

đánh một quyền vào bụng của cậu ta, đánh cho Hạ Thanh không nhịn được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.