MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 514

ngài." Anh có chút không kiên nhẫn, "Vậy ba còn ra vẻ hỏi con làm gì,
chuyện này không phải đã rõ ràng hết rồi sao?"

Dù thế nào anh cũng không nghĩ đến người này lại có thể tố cáo như

vậy, không phải là nhỏ đến lớn anh chán ghét nhất là người ta đi tố cáo với
cha mẹ mình sao? Có bản lĩnh, thì nhằm vào anh đi?"Trình Miễn, con có
thái độ gì vậy?" Trình Kiến Minh sa sầm mặt, chỉ vào anh nói, "Con đứng
lên cho ba."

Trình Miễn bất đắc dĩ kéo ghế ra, kéo chiếc ghế ở trước bàn ra rồi

đứng lên trước mặt ba mình, tư thế quân đội, mang theo cảm xúc cực kì
châm chọc.

Trình Kiến Minh thu hồi sự xúc động lại: "Chuyện của con và Hạ

Thanh, ba không định nhiều lời, vốn là uống nhiều quá nên xảy ra chút cãi
vã dẫn đến đánh nhau là chuyện cực kì bình thường ——"

"Hôm qua con không uống rượu." Trình Miễn tỏ vẻ cực kì oan uổng.

"Ít nói chen vào cho ba." Trình Kiến Minh tức giận trừng mắt nhìn

anh, "Không uống rượu? Không uống rượu thì tại sao không bàn bạc với
người khác?" Thấy anh cúi đầu xuống, phó tư lệnh Trình mang theo giọng
điệu không tốt nói tiếp, "Đánh nhau còn chưa tính, không dàn xếp mọi
chuyện cho ổn thỏa, còn làm lớn chuyện lên, chuyện này đối với con có lợi
ích gì à? Con nói một chút cho ba xem, ai cho con lá gan này, để cho con
chạy đi uy hiếp Chu Quốc Xương ?"

"Đây không phải là uy hiếp." Trình Miễn nói, "Hạ Thanh là hạng

người gì cả liên ai cũng hiểu rõ, bây giờ lại càng ồn ào khắp sư bộ. Chu
Quốc Xương ông ấy dựa vào cái gì mà dùng một người hèn nhát như vậy
để đẩy binh lính tốt nhất của con đi? Con không quan tâm danh dự của bản
thân, một đại đội suy yếu, thì cho dù trước ngực con mang thật nhiều huy
chương thì có ích gì chứ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.