MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 576

Nhìn dáng vẻ lửa cháy đến mông của đồng chí Tiếu Tiếu, Trình Miễn
không nhịn được mà nhếch khóe miệng.

Anh đưa quà ra mắt ra, lão Hà hơi mỉm cười, nói đã đến rồi còn mang

quà làm gì. Ngược lại bà Điền không hề lên tiếng, vẫn nhận lấy.

Trình Miễn cười nói không có gì. Lần này anh đến chính là để lấy lòng

hai ông bà nhà họ Hà, nhận thì tốt hơn, ngược lại nếu không nhận anh cũng
không biết bước tiếp theo nên làm thế nào.

Sau khi Hà Tiêu quay lại, bốn người ngồi mặt đối mặt, không khí hơi

lúng túng. Hai bên đều là những người đã quen thuộc lẫn nhau, nên những
điều cần thiết phải hỏi han cũng được giảm bớt, giờ phút này cũng không
biết nên nói cái gì nữa. Bà Điền có chút ngồi không yên, đứng lên, nói là đi
vào phòng bếp xem món ăn.

Còn lại ba người, sau một lúc hai mặt nhìn nhau, ngầm hiểu cười một

tiếng.

"Xem thư chưa?" Lão Hà đột nhiên hỏi.

Trình Miễn ngầm hiểu trong lòng, gật đầu: "Xem rồi ạ." Anh nói, "Để

đáp lễ, ở đây con cũng có một phong thư, là cho hai bác ."

Lão Hà a một tiếng, hơi có hứng thú nhìn anh, nhận lấy lá thư anh đưa

đến, mở ra rồi liếc mắt nhìn, liền không nhịn được cười.

Ông cất tiếng gọi to: "Lão Điền, lão Điền, nhanh đến đây nhìn xem

thằng nhóc nhà họ Trình cho chúng ta viết cái gì này."

Bà Điền chạy chầm chậm từ phòng bếp ra, đi đến trước mặt lão Hà,

vừa nhìn, liền ngây ngẩn cả người. Bà ngẩng đầu nhìn Trình Miễn, rồi lại
cúi đầu nhìn lá thư kia, vành mắt bỗng đỏ ửng. Không kịp che giấu, liền
quay đầu trở về phòng bếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.