MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 67

Suýt nữa lại tự mình đa tình. So với bảy năm trước, chẳng qua là anh

có thêm phần áy náy với cô mà thôi. Những thứ khác cũng không có gì
khác biệt. Bạn bè vẫn là bạn bè như cũ.

Lý trí vẫn còn khá tốt.

Hà Tiêu hít không khí vào miệng, lấy lại tinh thần, nhìn thấy Chử

Điềm đang theo cô đi băng qua từng cái lán nhựa lớn có chút xơ xác tiêu
điều, không nhịn được hỏi: “Sao vậy?”

“Cậu nói xem có phải là dáng vẻ mình không xinh đẹp không?” Vẻ

mặt Chử Điềm nghiêm túc hỏi.

Hà Tiêu nhìn nét mặt của Chử Điềm trong nháy mắt trở nên hơi quái

lạ, cô vươn tay sờ sờ cái trán của Chử Điềm: “Không nóng mà, sao lại bắt
đầu nói mê sảng rồi hả?”

Chử Điềm cáu tiết kéo tay cô ra: “Mình nghiêm túc. Cậu biết Từ Nghi

ngồi đối diện mình không?”

“Cái này mình thật sự không biết, mình bảo đảm.” Hà Tiêu nói, “Sao

thế, anh ta trêu chọc cậu à, đả kích sự xinh đẹp cậu vẫn luôn lấy làm tự hào
khiến mất tự tin rồi à?”

Chử Điềm hơi buồn rầu nói: “Mới vừa rồi mình hỏi anh ta có bạn gái

chưa, anh ta nói không có, mình nói vậy vừa đúng lúc hai chúng ta thử xem
sao. Kết quả cậu đoán xem anh ta nói gì?”

“Từ chối cậu?”

“Anh ta nói: Thật xin lỗi đồng chí Chử Điềm, trước mắt tôi chưa dự

định có bạn gái.”

“Nếu anh ta không có dự định, vậy tại sao muốn đi qua đây?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.