MÙA GẶT ĐỎ - Trang 103

kiếm được chút tiền bẩn thỉu bằng việc đặt cược cho hắn, phải vậy
không?”

“Nếu đúng là như vậy thì tôi quả là quá khốn nạn”, gã nói, “nhưng

vì anh đã biết cả rồi, vậy nên tôi sẽ thừa nhận.”

“Kiếm được nhiều không?”
“Tôi thắng được sáu trăm.” Gã kéo mũ về phía sau và dùng phần

còn lại của cây diêm để gãi trán. “Rồi tôi lại tự đánh mất toàn bộ số
tiền đó, cùng với hơn hai trăm đô nữa, vì một trò tào lao. Anh nghĩ sao
hả? Tôi kiếm được sáu trăm dễ như trở bàn tay, rồi sau đó lại phải xin
bốn đồng để ăn sáng.”

Tôi nói rằng bữa sáng đó thật khó ăn, nhưng đời là vậy mà.
Gã ậm ừ, lại đưa que diêm lên miệng, ngậm thêm chút nữa, rồi nói:
“Đó là lý do tôi tới gặp anh. Tôi đã từng sa lầy một lần rồi, và…”
“Vì sao Noonan lại tống cổ anh?”
“Tống cổ? Tống cổ cái gì? Tôi tự bỏ. Tôi nhận được một mớ lớn

sau khi vợ tôi qua đời trong một vụ tai nạn giao thông - tiền bảo hiểm
- và thế là tôi bỏ.

“Tôi nghe bảo ông ta đã đá anh ra khỏi ngành sau khi em trai ông ta

tự sát.”

“Ồ, vậy anh nghe sai rồi. Đúng là chuyện xảy ra ngay sau đó, nhưng

anh có thể đi hỏi ông ta xem có phải tôi bỏ không.”

“Với tôi thì cũng chẳng quan trọng lắm. Tiếp tục đi, nói xem tại sao

anh lại tới đây tìm tôi.”

“Tôi cháy túi rồi. Tôi biết anh làm việc cho Continental, và tôi có

linh cảm về lý do đã khiến anh tới đây. Tôi có quan hệ mật thiết với cả
hai phe của cái ổ dòi này. Tôi có thể giúp anh nhiều chuyện, bởi tôi
từng là cớm và tôi nắm trong tay cả hai đầu dây.”

“Anh muốn làm bồ câu cho tôi à?”
Gã nhìn thẳng vào mắt tôi và nói đều đều:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.