MÙA GẶT ĐỎ - Trang 107

MacSwain ngồi dậy và nhìn xung quanh, máu chảy xuống từ đầu,

mũi và miệng của gã.

Noonan hét vào mặt gã:
“Lại đây, mày đó.”
MacSwain nói, “Vâng, thưa sếp”, rồi bò dậy và chạy về phía bàn

làm việc.

Noonan bảo, “Khai hết đi, hoặc tao sẽ giết mày.”
MacSwain nói:
“Vâng, thưa sếp. Mọi thứ giống như cô ta đã nói, trừ việc viên đá đó

không đáng giá đến một ngàn. Nhưng cô ta đã đưa nó cho tôi, cộng
thêm hai trăm nữa để bịt miệng, bởi tôi đến đó ngay khi cô ta đang hỏi
cậu ấy, ‘Ai đã làm chuyện này, Tim?’, và cậu ấy đáp, ‘Max!’. Cậu ấy
nói khá to và rõ, giống như một lời trăn trối, và đúng là cậu ấy chết
ngay sau đó, ngay trước khi kịp nói hết. Đó là tất cả, thưa sếp, nhưng
viên đá đó không đáng giá…”

“Vứt mẹ cái viên đá đó đi.” Noonan gầm lên. “Và đừng có để máu

làm bẩn thảm của tao.”

MacSwain rút từ trong túi ra một chiếc khăn tay bẩn thỉu để lau mũi

và miệng, rồi lắp bắp:

“Chỉ vậy thôi, thưa sếp. Lúc đó tôi đã khai hết tất cả, trừ việc tôi đã

nghe thấy cậu ấy nói rằng Max đã làm chuyện đó. Tôi biết là mình
không nên…”

“Câm mồm.” Noonan nói và ấn một cái nút trên bàn.
Một gã cảnh sát mặc đồng phục bước vào. Tay cảnh sát trưởng giơ

ngón cái về phía MacSwain và nói:

“Đưa thằng này xuống tầng và cho hắn vào bệnh xá, rồi nhốt hắn

lại.”

MacSwain bắt đầu rên rỉ tuyệt vọng, “Ôi, sếp ơi…”, nhưng tay cảnh

sát đã lôi gã đi trước khi gã có thể nói thêm bất cứ điều gì. Noonan
đưa tôi một điếu xì gà, dùng một điếu khác gõ gõ vào tờ giấy và hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.