MÙA GẶT ĐỎ - Trang 121

Khi tôi đã đi được hai phần ba quãng đường thì có một chiếc xe lao

tới, súng thò ra ngoài cửa sổ.

Tôi quay ngược lại chỗ con hẻm và rút súng ra. Chiếc xe đã bắt kịp.

Ánh đèn pha sáng rực trước xe soi rõ mặt mũi hai gã đàn ông. Tên tài
xế chẳng khiến tôi bận tâm. Điều quan trọng là tên còn lại. Nửa khuôn
mặt hắn bị che kín dưới chiếc mũ kéo thấp, nhưng nửa còn lại đủ để
tôi nhận ra rằng đó là Kẻ Thầm Thì.

Bên kia đường, dưới ánh đèn, có một con hẻm khác. Ngay khi xe

của Kẻ Thầm Thì bắt đầu lao tới, một bóng người bỗng từ trong đó vọt
ra, núp xuống sau một thùng rác.

Đôi chân cong vòng kiềng của kẻ đó khiến tôi quên khuấy mất Kẻ

Thầm Thì trong thoáng chốc.

Một tá cớm đột nhiên từ đâu xuất hiện và xả đạn vào đầu xe.
Tôi vội băng qua đường, lao thẳng sang phía hẻm bên kia, nơi gã

đàn ông với đôi chân vòng kiềng đang bị giữ lại.

Nếu hắn đúng là kẻ mà tôi đang tìm kiếm thì tôi khá chắc rằng hắn

không đem theo vũ khí. Đặt cược vào điều đó, tôi lao fthẳng tới chỗ
con hẻm bẩn thỉu, cảm nhận bóng tối bằng cả mắt, tai và mũi.

Mọi thứ hầu như đen đặc, những cái bóng cứ thế chồng lên nhau…

rồi một người đàn ông lao vụt ra, bỏ chạy.

“Đứng lại!” Tôi hét lên, cuống cuồng chạy theo hắn. “Đứng lại

không tôi bắn, MacSwain.”

Gã đàn ông chạy được thêm chừng hơn chục bước thì dừng lại, từ

từ quay đầu.

“Ồ, hóa ra là anh.” Gã đáp, như thể việc đó sẽ giúp gã không phải

trở lại trại giam.

“Phải.” Tôi tiếp tục. “Cái đám đang lởn vởn quanh đây là sao?”
“Tôi chẳng biết gì cả. Kẻ nào đó đã thổi tung sàn của trại giam và

tôi cùng đám còn lại rơi xuống. Tất nhiên là chúng tôi đã tìm cách trốn
thoát. Chúng tôi tản ra và tôi chỉ đang cố lo cho bản thân mà thôi. Tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.