MÙA GẶT ĐỎ - Trang 130

trong tay, và hơn nữa, tòa án quá chậm so với chúng ta. Tôi sẽ tự mình
quấy tung mọi thứ lên trước khi Bố Già đánh hơi được điều gì - San
Francisco rõ ràng không đủ xa để có thể che mắt được ông ấy - và sau
đó tôi có thể dùng kết quả để che đậy đi những tiếu tiết khi báo cáo.
Vậy nên bằng chứng chẳng có nghĩa lý gì hết. Những gì chúng ta cần
là một khối thuốc nổ.”

“Thế còn vị khách hàng đáng kính của chúng ta thì sao, Elihu

Willsson đó?” Mickey hỏi. “Anh đã có kế hoạch gì cho ông ta chưa?”

“Hoặc là hủy hoại lão, hoặc là dùng lão để chống lưng. Tôi cũng

không quá bận tâm về điều đó. Tốt hơn cậu nên nghỉ lại khách sạn
Person, Mickey ạ, còn Dick có thể tới National. Đừng dính lấy nhau,
và nếu các cậu không muốn tôi bị sa thải thì hãy thiêu hủy mọi thứ
trước khi Bố Già có thể bới ra chúng. Lấy giấy bút ra ghi này.”

Tôi đọc cho họ vài cái tên, đặc điểm nhận dạng cũng như địa chỉ

của Elihu Willsson, Stanley Lewis - thư ký của lão, Dinah Brand, Dan
Rolff, Noonan, Max Thaler - Kẻ Thầm Thì và cánh tay phải đắc lực
của hắn - Jerry cằm lẹm, cô Donald Willsson, con gái của Lewis -
đồng thời cũng là thư ký của Donald Willson, và cuối cùng là Bill
Quint - tình nhân cũ của Dinah.

“Hãy xông xáo lên”, tôi nói, “và hãy nhớ rằng chẳng có luật lệ gì ở

Poisonville này cả, ngoại trừ những luật do chính chúng ta đặt ra cho
bản thân mình.”

Mickey nói tôi sẽ phải ngạc nhiên nếu biết cậu ta căm ghét mấy mớ

luật lệ đến mức nào. Dick chỉ nói, “Tốn thời gian”, rồi họ tách ra.

• • •

Tôi tới Tòa thị chính ngay sau khi ăn sáng xong.
Đôi mắt xanh lục của Noonan lờ đờ, như thể đã lâu rồi hắn chưa

được chợp mắt, và khuôn mặt cũng trở nên nhợt nhạt. Hắn túm lấy tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.