MÙA GẶT ĐỎ - Trang 177

đến khi đặt chân lên phố Victoria tại Jacksonville tôi mới lại nghe thấy
giọng nói đó, nhưng vẫn không thấy cô ấy đâu.

Tôi bước qua thêm nhiều con phố nữa, tai vẫn lắng nghe giọng nói

ấy. Cô ấy thốt lên một cái tên, không phải của tôi mà thuộc về một
người xa lạ, nhưng dù tôi có bước nhanh đến đâu hay hướng về phía
nào đi chăng nữa, tôi cũng không thể đến gần giọng nói đó hơn.
Khoảng cách đó với tôi cũng xa như quãng đường từ Tòa nhà Liên
bang ở El Paso tới công viên Grand Circus ở Detroit. Rồi giọng nói
đột nhiên dừng lại.

Mệt mỏi và chán nản, tôi tiến vào sảnh của khách sạn đối diện với

ga đường sắt ở Rocky Mount, Bắc Carolina để nghỉ chân. Khi tôi đang
ngồi ở đó thì có tàu đến. Cô ấy xuống tàu và đi về phía sảnh, bước tới
chỗ tôi và bắt đầu hôn tôi. Tôi cảm thấy vô cùng khó chịu bởi những
người xung quanh cứ đứng đó nhìn chúng tôi và cười.

Giấc mơ kết thúc tại đó.
Tôi lại mơ thấy mình đang ớ trong một thành phố xa lạ, truy lùng

một kẻ mà tôi căm ghét. Tôi có một con dao thủ sẵn trong túi và định
sẽ dùng nó để giết hắn. Đó là một buổi sáng Chủ nhật. Tiếng chuông
nhà thờ ngân vang, từng đoàn người tấp nập trên phố, bước ra và vào
nhà thờ. Tôi bước đi cũng xa như trong giấc mơ đầu tiên, nhưng cứ
mắc kẹt mãi trong cái thành phố xa lạ này.

Rồi gã đàn ông mà tôi đang bám theo hét vào mặt tôi, và tôi trông

thấy hắn. Đó là một gã da nâu thấp bé, đội một chiếc mũ rộng vành
quá khổ. Hắn đứng trên những bậc thang của tòa nhà cao tầng phía
đầu kia của quảng trường rộng lớn, cười vào mặt tôi. Giữa chúng tôi là
quảng trường chật ních người.

Giữ chặt con dao trong túi, tôi chạy về phía gã da nâu thấp bé ấy,

bước trên đầu và vai của những người đang đứng trong quảng trường.
Chúng nhấp nhô và không thẳng hàng, khiến tôi trượt chân và loạng
choạng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.