MÙA GẶT ĐỎ - Trang 18

“Phải, nhưng đó chỉ toàn là mấy thứ ngớ ngẩn. Thật là trẻ con.”
Lão già hất tung tấm chăn ra và rời khỏi giường. Nhưng rồi lão nghĩ

lại, ngẩng gương mặt đỏ lừ và gầm lên:

“Stanley!”
Cánh cửa bật mở và gã thư ký lao vào.
“Ném thằng khốn này ra ngoài!” Chủ nhân của gã ra lệnh, vung một

nắm đấm về phía tôi.

Gã thư ký quay sang tôi. Tôi lắc đầu và bảo:
“Tự biết lượng sức đi.”
Gã nhíu mày. Hai chúng tôi sàn sàn tuổi nhau. Nom gã thật ốm yếu,

bởi dù cao hơn tôi gần một cái đầu nhưng trông gã lại kém tôi phải
đến hơn hai mươi cân. Một ít trong số tám mươi sáu cân của tôi là mỡ,
nhưng không phải tất cả. Gã thư ký tỏ ra bồn chồn, mỉm cười xin lỗi
và đi ra ngoài.

“Tôi đang định nói là”, tôi nói với lão, “tôi đã định đến gặp vợ của

con trai ông sáng nay. Nhưng tôi thấy Max Thaler bước vào nhà, vậy
nên tôi đã hoãn chuyến viếng thăm của mình lại.”

Elihu Willsson cẩn thận kéo lại tấm chăn phủ lên chân, ngả đầu

xuống gối, nheo mắt nhìn lên trần rồi bảo:

“Hừm, ra là vậy.”
“Nghĩa là sao?”
“Con khốn đó đã giết nó.” Lão quả quyết. “Nghĩa là vậy đó.”
Tiếng bước chân vang lên ngoài hành lang, mạnh mẽ hơn hẳn so với

bước chân của gã thư ký. Khi chúng đã dừng lại ngoài cửa, tôi bắt đầu
cất lời:

“Ông đang lợi dụng chính con trai mình để điều khiển…”
“Cút ra khỏi đây!” Lão già gầm lên với người đang đứng ngoài cửa.

“Và đừng có mở cánh cửa đó ra.” Lão trừng mắt lên và hỏi tôi, “Tôi
lợi dụng con trai mình chỗ nào chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.