MÙA GẶT ĐỎ - Trang 221

Sẽ thật vô ích khi chạy trốn khỏi sự truy đuổi của một chiếc ô tô.

Tôi dừng lại, đối mặt với nó. Chiếc xe tiến tới. Tôi giơ tay lên khi thấy
khuôn mặt đỏ bừng của Mickey Linehan đằng sau tấm kính.

Cậu ta đẩy cửa cho tôi bước vào.
“Tôi đã nghĩ rằng anh sẽ đến đây”, cậu ta nói khi tôi đã ngồi xuống,

“nhưng tôi đã trễ mất một hai giây. Tôi đã thấy anh đi vào, nhưng lại ở
quá xa để gọi.”

“Cậu giải quyết đám cảnh sát thế nào?” Tôi hỏi. “Nên vừa đi vừa

nói thì hơn.”

“Tôi chẳng biết gì cả, cũng chẳng thể đoán được gì; không hề biết

anh đang làm gì, chỉ là tình cờ đến thành phố này và gặp anh thôi.
Những người bạn cũ… tôi đã khai như vậy. Chúng còn đang bận giải
quyết vụ bạo loạn. Chúng để tôi lại trong một văn phòng nhỏ đối diện
với phòng họp. Khi vụ huyên náo ngớt đi, tôi trốn đã lẻn ra ngoài.”

“Vụ huyên náo kết thúc thế nào?” Tôi hỏi.
“Đám cớm nã bọn đó tan xác. Chúng đã được cảnh báo trước nửa

tiếng, rồi còn có lực lượng đặc biệt mai phục khắp xung quanh. Có vẻ
như bọn cớm chẳng gặp bất kỳ khó khăn nào. Quân của Kẻ Thầm Thì,
tôi nghe nói vậy.”

“Phải. Reno và Pete Người Phần Lan đã sát phạt nhau tối nay. Nghe

ngóng được gì không?”

“Chỉ biết chuyện đó đã xảy ra thôi.”
“Reno đã giết Pete và bị dính vào ổ mai phục trên đường tẩu thoát.

Tôi không biết chuyện gì xảy ra sau đó. Có thấy Dick không?”

“Tôi đến khách sạn của cậu ta và cậu ta bảo sẽ bắt chuyến tàu tối

nay rồi.”

“Tôi bảo cậu ta trở về đấy.” Tôi giải thích. “Có vẻ như cậu ta cho

rằng tôi đã giết Dinah Brand. Cậu ta làm tôi tức chết.”

“Vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.