MÙA GẶT ĐỎ - Trang 28

Donald Willsson đang ngồi trong thư viện. Cô ta mặc đồ đen, đôi mắt
xanh ngập tràn sương giá.

Noonan và tôi lần lượt lẩm bẩm ngỏ lời chia buồn. Rồi ông ta cất

lời:

“Chúng tôi chỉ có vài câu hỏi, chẳng hạn như, cô đã đi đâu tối qua?”
Cô ta bực bội nhìn tôi rồi quay sang ngài cảnh sát trưởng, cau mày

và đáp lại đầy ngạo mạn:

“Tôi có thể thắc mắc tại sao mình lại bị chất vấn như thế này

không?”

Tôi tự hỏi mình đã nghe câu này bao nhiêu lần, đúng những lời đó

và tông giọng đó, trong khi ngài cảnh sát trưởng thì bỏ ngoài tai và
tiếp tục một cách hòa nhã:

“Và có vẻ một chiếc giày của cô đã bị vấy bẩn. Chiếc bên phải,

hoặc có thể là bên trái. Dù sao thì cũng là một trong hai chiếc đó.”

Môi trên của cô ta giật giật.
“Hết chưa nhỉ?” Ngài cảnh sát trưởng hỏi tôi. Nhưng trước khi tôi

kịp trả lời thì ông ta đã tặc lưỡi và quay mặt lại phía người phụ nữ.
“Suýt thì quên mất. Làm sao cô biết rằng chồng mình sẽ không về
nhà?”

Người quả phụ loạng choạng đứng dậy, đưa bàn tay trắng bệch

chống vào lưng ghế.

“Mong ngài thứ lỗi…”
“Được rồi.” Ngài cảnh sát trưởng làm một cử chỉ hào hiệp bằng bàn

tay nung núc thịt. “Chúng tôi không muốn quấy rầy cô đâu, chỉ muốn
biết cô đã đi đâu, chiếc giày bị làm sao và làm thế nào cô biết được
rằng anh ta sẽ không quay lại. Và, giờ tôi mới nhớ ra còn một điều
nữa… mục đích khiến Thaler đến đây sáng nay.”

Cô Willsson ngồi xuống một cách cực kỳ cứng nhắc. Ngài cảnh sát

trưởng quan sát cô ta. Nụ cười mỉm gắng gượng khiến những nếp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.