MÙA GẶT ĐỎ - Trang 29

nhăn hài hước hiện lên trên khuôn mặt tròn trĩnh của ông ta. Sau một
thoáng, cô ta bắt đầu thả lỏng vai, hạ cằm và gục xuống.

Tôi kéo ghế ra, ngồi đối diện với cô ta.
“Cô sẽ phải nói với chúng tôi, thưa cô Willsson.” Tôi nói, cố gắng

tỏ ra cảm thông nhất có thể. “Những điều này cần được giải thích.”

“Các ông nghĩ tôi có gì để giấu giếm sao?” Người phụ nữ ngang

ngược nói và ngồi thẳng dậy. Cô ta nhấn mạnh rõ ràng từng từ, ngoại
trừ âm “s” hơi nhịu. “Tôi đã đi ra ngoài, vết bẩn đó là máu. Tôi biết
chồng mình đã chết. Thaler tới gặp tôi vì cái chết của chồng tôi. Các
ông thỏa mãn rồi chứ?”

“Những điều đó chúng tôi biết cả rồi.” Tôi đáp. “Chúng tôi chỉ

muốn nghe lời giải thích.”

Cô ta đứng dậy, giận dữ nói:
“Tôi không thích thái độ của các ông. Tôi từ chối…”
Noonan nói:
“Được thôi, cô Willsson, nhưng vậy thì cô sẽ phải về đồn cùng

chúng tôi.”

Cô ta quay lưng lại phía ngài cảnh sát trưởng, hít một hơi thật sâu

và bảo tôi:

“Khi chúng ta đang ở đây đợi Donald, tôi đã nhận được một cuộc

gọi nặc danh. Một giọng đàn ông nói rằng Donald đã tới nhà một
người phụ nữ tên Dinah Brand với tấm séc trị giá năm ngàn đô la. Hắn
cho tôi địa chỉ. Thế là tôi lái tới đó và ngồi trong xe chờ Donald bước
ra.

Trong lúc đang đợi thì tôi thấy Max Thaler, tôi nhận ra hắn chứ

không hề quen biết. Hắn đi tới chỗ ngôi nhà, nhưng không bước vào
mà bỏ đi luôn. Rồi Donald xuất hiện. Anh ấy không trông thấy tôi. Tôi
cũng không muốn bị trông thấy. Tôi định sẽ lái xe về nhà… trở lại đây
trước khi anh ấy về. Nhưng khi vừa mới khởi động xe thì tôi nghe thấy
những tiếng súng và thấy Donald gục xuống. Tôi vội chạy ra và lao về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.