MÙA GẶT ĐỎ - Trang 30

phía anh ấy. Anh ấy đã chết. Tôi trở nên điên dại. Sau đó Thaler bước
tới và bảo rằng nếu có người trông thấy tôi, họ sẽ cho rằng tôi đã sát
hại anh ấy. Hắn bảo tôi hãy quay lại xe và trở về nhà.”

Đôi mắt cô ta giàn giụa nước. Nhưng cô ta lại đang dò xét tôi qua

làn nước mắt, hiển nhiên muốn biết tôi sẽ tiếp nhận câu chuyện như
thế nào. Tôi không nói gì. Cô ta chất vấn:

“Các ông hài lòng rồi chứ?”
“Cũng gần như vậy.” Noonan đáp. Ông ta đã bước sang một bên.

“Chiều nay Thaler đã nói gì?”

“Hắn nài nỉ tôi giữ im lặng.” Giọng cô ta trở nên lí nhí và bải hoải.

“Hắn nói rằng chúng tôi sẽ trở thành nghi phạm nếu có người biết
chúng tôi đã có mặt tại đó, bởi Donald bị sát hại khi đang bước ra khỏi
nhà của người phụ nữ đó, sau khi đưa tiền cho cô ta.”

“Những phát súng đến từ đâu?” Ngài cảnh sát trưởng gặng hỏi.
“Tôi không biết. Tôi không thấy gì hết… ngoại trừ… khi tôi ngước

lên… Donald đang khuỵu xuống.”

“Liệu có phải Thaler đã bắn không?”
“Không.” Cô ta vội nói, mắt miệng mở to. Cô ta đặt tay lên ngực.

“Tôi không biết. Tôi không nghĩ vậy, và hắn cũng phủ nhận điều đó.
Tôi không biết rõ về hắn. Tôi không biết tại sao mình chưa từng nghĩ
rằng có thể hắn đã làm chuyện đó.”

“Giờ thì cô nghĩ sao?” Noonan hỏi.
“Hắn… có thể hắn đã bắn.”
Ngài cảnh sát trưởng nháy mắt với tôi, sử dụng hầu như tất cả cơ

bắp trên mặt ông ta, và đi xa hơn một chút:

“Và cô không biết ai đã gọi cho mình?”
“Hắn không hề xưng tên.”
“Cô không nhận ra giọng nói đó sao?”
“Không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.