MÙA GẶT ĐỎ - Trang 50

“Và cả thẩm quyền để tự do xử lý nó?”
“Phải.”
“Vậy coi như chúng ta đã thỏa thuận xong. Thư ký của ông đâu?”
Willsson bấm một cái nút trên chiếc bàn cạnh giường và gã thư ký

kiệm lời chui ra từ chỗ nào đó mà gã đang ẩn nấp. Tôi bảo gã:

“Ông Willsson muốn gửi tới Hãng thám tử tư Continental một tấm

séc trị giá mười ngàn đô la, và ông ấy muốn viết cho Hãng… chi
nhánh San Francisco… một bức thư ủy quyền sử dụng mười ngàn đô
để điều tra về đám tội phạm và nạn tham nhũng ở Personville. Bức thư
sẽ ghi rõ rằng Hãng có thể tiến hành mọi biện pháp nghiệp vụ nếu thấy
cần thiết.”

Gã thư ký nhìn lão; lúc này lão đang nhăn mặt và cúi gằm cái đầu

bạc tròn trĩnh của mình.

“Nhưng trước tiên”, tôi nói, khi gã thư ký đang bước về phía cánh

cửa, “anh nên gọi cảnh sát và báo rằng có một tên trộm đã chết ở đây.
Sau đó hãy gọi bác sĩ của ông Willsson.”

Lão già tuyên bố rằng mình không cần một tay bác sĩ chết tiệt nào

cả.

“Một mũi tiêm vào tay sẽ giúp ông có thể ngủ được.” Tôi bảo đảm,

bước qua cái xác để lấy khẩu súng đang đặt trên giường. “Tôi sẽ ở lại
đây tối nay và chúng ta sẽ dành phần lớn ngày mai để phân tích những
vấn đề của Poisonville.”

Lão già thấm mệt. Giọng nói của lão, khi lão phun ra một tràng dài

tổng xỉ vả tôi là đồ vô liêm sỉ và không khiến tôi phải lo cho lão, khiến
cửa sổ như bị chấn động.

Tôi cởi chiếc mũ của gã đàn ông bị bắn ra để quan sát gương mặt

hắn rõ hơn. Nó không có ý nghĩa gì với tôi. Tôi lại trả chiếc mũ về vị
trí cũ.

Khi tôi đứng dậy, lão già cất giọng hỏi:
“Vụ sát hại Donald có tiến triển gì chưa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.