MÙA GẶT ĐỎ - Trang 51

“Tôi nghĩ là rồi. Rồi một ngày nó sẽ phải kết thúc.”
“Ai đó?” Lão hỏi.
Gã thư ký bước vào với lá thư và tấm séc. Tôi đưa chúng cho lão

già thay vì trả lời câu hỏi của lão. Lão ký một chữ run rẩy lên mỗi tờ;
tôi gập chúng lại và nhét vào túi vừa kịp lúc cảnh sát đến.

Tay cớm đầu tiên bước vào phòng chính là ngài cảnh sát trưởng

Noonan mập ú. Ông ta hòa nhã gật đầu với Willsson, bắt tay tôi và liếc
đôi mắt xanh lấp lánh về phía xác chết.

“Chà, chà.” Ông ta nói. “Dù là ai bắn thì người đó cũng đã làm

được một việc tốt. Yakima Shorty. Và hãy nhìn thứ mà hắn mang theo
xem?” Ông ta đá cái dùi cui ra khỏi tay người chết. “Đủ để đánh chìm
cả một chiến hạm. Anh đã hạ hắn sao?” Ông ta hỏi tôi.

“Là ngài Willsson.”
“Chà, vậy thì tốt quá rồi.” Ông ta chúc mừng lão già. “Ông đã giúp

cho nhiều người thoát khỏi rắc rối, bao gồm cả tôi. Gói hắn lại, các
chàng trai.” Ông ta nói với bốn người phía sau.

Hai cảnh sát mặc đồng phục nhấc Yakima Shorty lên và đưa hắn ra

ngoài, trong khi một trong số hai người còn lại thu dọn dùi cui và đèn
pin nằm dưới cái xác.

“Nếu mọi người đều làm thế với những kẻ rình mò thì giờ cuộc

sống đã yên ổn hơn nhiều rồi.” Ngài cảnh sát trưởng lèm bèm. Ông ta
rút ba điếu xì gà ra khỏi túi, ném một điếu lên giường, một về phía tôi
và nhét một điếu vào miệng. “Tôi đang tự hỏi xem có thể tìm được
anh ở đâu.” Ông ta bảo tôi khi chúng tôi châm lửa. “Có một công
chuyện nhỏ mà tôi cho rằng anh sẽ muốn tham gia.” Ông ta bước sát
tới và thì thầm vào tai tôi, “Đi bắt Kẻ Thầm Thì. Có muốn tham gia
không?”

“Có.”
“Biết ngay mà. Xin chào, bác sĩ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.