MÙA GẶT ĐỎ - Trang 7

đó?… A lô! A lô!”

Rồi có tiếng dập máy và tiếng bước chân của cô ta vang lên trên

hành lang.

Tôi châm một điếu thuốc và nhìn chằm chằm vào nó cho đến khi

nghe thấy tiếng bước chân của cô ta dưới thềm. Rồi tôi tới bên cửa sổ,
vén rèm lên, nhìn xuống đại lộ Laurel và thấy phía sau ngôi nhà là một
nhà để xe màu trắng.

Ngay sau đó, một người phụ nữ mảnh mai đội mũ và bận áo khoác

tối màu vội vã đi ra chỗ nhà để xe. Đó là cô Willsson. Cô ta lái chiếc
Buick hai chỗ đi. Tôi quay lại ghế và chờ đợi.

Bốn mươi lăm phút trôi qua. Lúc mười một giờ năm phút, tiếng

phanh ô tô rít lên bên ngoài. Hai phút sau, cô Willsson bước vào
phòng. Cô ta cởi mũ và áo khoác ra. Mặt cô ta trắng bệch, đôi mắt ủ
dột.

“Tôi vô cùng xin lỗi”, cô ta nói với khuôn miệng mím chặt chuyển

động nhát gừng, “anh đã mất công ngồi đợi vô ích rồi. Tối nay chồng
tôi sẽ không về nhà.”

Tôi nói rằng tôi sẽ liên lạc với anh ta tại Herald sáng mai.
Tôi đi về và tự hỏi tại sao mũi dép bên trái của cô ta lại dính thứ gì

đó sẫm màu và ướt giống như máu vậy.

• • •

Tôi đi bộ đến Broadway và bắt một chiếc xe điện. Qua ba dãy nhà

lớn ở phía Bắc khách sạn, tôi xuống xe để xem đám đông đang làm gì
quanh lối vào Tòa thị chính.

Tầm ba, bốn mươi người đàn ông và lác đác vài phụ nữ đang đứng

trên vỉa hè, nhìn vào một cánh cửa gắn biển Sở Cảnh sát. Đám đông
bao gồm những người công nhân mỏ và lò nung vẫn mặc nguyên đồ
bảo hộ, những anh chàng mặc đồ lòe loẹt vừa bước ra từ tiệm bi-a và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.