MÙA GẶT ĐỎ - Trang 8

vũ trường, những gã chải chuốt với khuôn mặt nhợt nhạt, những người
mang vẻ ngoài trì độn của một ông chồng đứng đắn, vài người phụ nữ
cũng trì độn và đứng đắn y như vậy cùng vài ả gái điếm.

Đến bên rìa đám đông, tôi dừng lại cạnh một người đàn ông nghiêm

nghị mặc bộ đồ xám nhàu nhĩ. Khuôn mặt và đôi môi dày của anh ta
trông cũng xám xịt, mặc dù nhìn qua anh ta không quá ba mươi tuổi.
Khuôn mặt anh ta rộng, đường nét thô kệch và sáng sủa. Anh ta đeo
một chiếc cà vạt đỏ thắt kiểu Windsor trên chiếc áo sơ mi bằng vải
flannel màu xám.

“Chuyện gì ồn ào vậy?” Tôi hỏi anh ta.
Anh ta cẩn thận nhìn tôi trước khi trả lời, như thế muốn chắc chắn

rằng thông tin sẽ được gửi đi một cách an toàn. Mắt anh ta cũng xám
như bộ đồ, nhưng trông chúng không hề mềm như thế.

“Don Willsson đã đến ngồi bên tay phải của Chúa, nếu Chúa không

ngại nhìn vào những vết đạn.”

“Ai đã bắn anh ta?” Tôi hỏi.
Người đàn ông gãi đầu và đáp lại:
“Một kẻ nào đó mang súng.”
Tôi muốn thông tin, chứ không phải sự hóm hỉnh. Tôi sẽ thử vận

may với một người khác trong đám đông nếu gã đeo cà vạt đỏ này
không khiến tôi hứng thú. Tôi bảo:

“Tôi mới đến thành phố. Cứ diễn vở Punch và Judy

*

với tôi đi.

Người lạ thì phải chịu thôi.”

“Quý ngài Donald Willsson, chủ biên của tờ Herald Buổi sáng

Herald Buổi tối, mới được tìm thấy trên phố Hurricane, bị một kẻ vô
danh nào đó bắn chết.” Anh ta nói một lèo bằng giọng đều đều. “Hết
cảm thấy bị tổn thương rồi chứ?”

“Cảm ơn.” Tôi đưa tay ra và chạm vào đầu chiếc cà vạt thắt lỏng

của anh ta. “Có ý nghĩa gì không? Hay chỉ đeo vậy thôi?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.