MÙA GẶT ĐỎ - Trang 79

Tôi nói với gã một cái tên, đại loại là Hunter, Hunt hay Huntington

gì đó, rồi hỏi tên gã. Gã đáp rằng tên mình là MacSwain, Bob
MacSwain, và tôi có thể hỏi bất kỳ ai trong thành phố để xem liệu đó
có phải tên thật hay không.

Tôi nói rằng tôi tin gã và hỏi:
“Vậy anh nghĩ sao? Chúng ta cho Bush một trận chứ?”
Một tia sáng băn khoăn lóe lên trong mắt hắn, rồi vụt tắt.
“Không”, gã nuốt nước bọt, “tôi không phải loại người như thế. Tôi

chưa từng …”

“Anh chưa từng làm bất kỳ điều gì ngoài việc để người ta lừa mình.

Anh không cần phải chống lại anh ta, MacSwain. Đưa tôi một cơn gió
và tôi sẽ tạo ra bão dông… nếu như nó có thể dùng được.

Gã cân nhắc về điểm này, liếm môi, để cây tăm rơi xuống và dính

lên vạt trước áo khoác của mình.

“Anh sẽ không để lộ việc tôi có phần trong đó chứ?” Gã hỏi. “Tôi

thuộc về nơi này, và nếu nó lộ ra thì coi như tôi hết đường sống. Và
anh sẽ không làm gì quá đáng chứ? Anh sẽ chỉ sử dụng nó để khiến
hắn động tay động chân thôi, phải không?”

“Phải.”
Gã nắm tay tôi một cách phấn khích và yêu cầu:
“Thề độc chứ?”
“Thề độc.”
“Tên thật của hắn là Al Kennedy. Hai năm trước, hắn vẫn còn là

người của băng cướp Keystone Trust ở Philly, khi mà tay chân của
Scissors Haggerty sát hại hai nhân viên bưu điện. AI không giết người,
nhưng hắn cũng thuộc băng đó, cũng từng gây rối khắp Philly. Bọn
còn lại bị bắt, nhưng hắn đã trốn thoát. Đó là lý do tại sao hắn cứ phải
trốn chui trốn lủi. Đó là lý do tại sao hắn không bao giờ để họ đưa ảnh
của mình vào bất kỳ giấy tờ hay thẻ nào. Đó là lý do tại sao hắn vẫn
tham gia những trận đấu rác rưởi thế này, dù trình độ của hắn cao hơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.