MÙA HÈ - Trang 131

Charity không trả lời: Nàng không cần biết người giám hộ nàng đóng vai

gì trong những nghi thức ngày mai. Ông và những con người trong thế giới
bần cùng của nàng không còn tồn tại trong lòng nàng. Nàng không thèm
ghét ông ta nữa.

Harney nói tiếp: “Ngày mai anh chỉ nhìn em từ đằng xa thôi, nhưng buổi

chiều có vũ hội ở sảnh đường thành phố. Em có muốn anh hứa sẽ không
khiêu vũ với bất cứ cô gái nào khác hay không?”

Bất cứ cô gái nào ư? Có những cô gái khác sao? Nàng đã quên mối nguy

hiểm đó đã dựng nên một rào cản mà nàng và anh ta dường như ở trong
một thế giới bí mật. Trái tim nàng giật mình kinh hãi.

“Vâng, hứa nhé.”

Anh ta cười ôm nàng trong vòng tay: “Không, em khờ quá.”

Anh ta vén tóc trên trán và kéo đầu nàng ra sau theo cái kiểu của mình,

anh ta tựa đầu mình lên đó tạo thành một bóng đen giữa mắt nàng và những
ánh sao đêm lờ mờ trên nền trời.

Vai kề vai họ đi nhanh vào con đường rừng đến ngôi làng. Một vầng

trăng muộn màng nhô lên, tròn vành vạnh và bừng sáng làm cho những
rặng núi xám đen trở nên rõ nét đến nỗi những ngôi sao trên cao có vẻ yếu
đi giống như sự phản chiếu của chúng xuống nước. Ở bìa rừng, nửa dặm từ
North Dormer, Harney nhảy xuống xe đạp, ôm Charity để hôn lần cuối và
chờ cho đến khi nàng đi về một mình.

Họ về trễ hơn thường lệ, thay vì mang xe đạp vào thư viện nàng dựng nó

phía sau nhà kho và bước vào nhà bếp của ngôi nhà đỏ. Verena ngồi đó một
mình, khi Charity bước vào, bà ta nhìn nàng với đôi mắt dịu dàng khó tả và
lấy ra một cái dĩa, một cái ly từ trên cái kệ, lặng lẽ đặt xuống bàn. Charity

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.