MÙA HÈ - Trang 132

gật đầu cám ơn, bụng thấy đói cồn cào, nàng ngồi xuống ăn ngấu nghiến
miếng bánh ngọt và uống hết ly sữa. Mặt nàng đỏ bừng vì chuyến đi ngắn
trong đêm, và đôi mắt nàng hấp háy do ánh đèn chói chang trong nhà bếp.
Nàng cảm thấy mình như một con chim đêm thình lình bị bắt bỏ vào lồng.

“Ông không về từ sau buổi ăn tối.” - Verena nói.

“Ông ấy xuống sảnh đường.”

Charity không thèm để ý. Linh hồn nàng đang bay vào rừng. Nàng rửa ly

chén của mình rồi đi lên lầu. Khi nàng mở cửa, một điều kinh ngạc chộp
lấy nàng. Trước khi ra ngoài, nàng đã đóng cửa chớp lại để tránh cái nắng
buổi chiều, nhưng giờ thì chúng nó đã bị bật ra và một dải ánh trăng chiếu
qua phòng, đọng lại trên giường có một chiếc áo lụa Trung Hoa màu trắng
trinh nguyên nằm trên đó. Charity đã phải chi tiêu nhiều hơn nàng có thể
cho chiếc áo mà nó sẽ vượt trội hơn những chiếc áo của các cô gái khác;
nàng muốn để cho tất cả North Dormer thấy nàng có giá trị trong sự
ngưỡng mộ của Harney. Trên chiếc áo xếp để trên gối, là một tấm khăn
voan mà trong các lễ hội, những phụ nữ trẻ hay đội dưới một vòng hoa cúc
tây. Bên cạnh chiếc khăn còn có một đôi giày mảnh mai bằng sa tanh mà
Ally đã làm ra từ những tài sản thần bí trong một một chiếc rương cũ.

Charity đứng nhìn tất cả những vật phô bày toàn màu trắng. Nó nhắc

nàng nhớ lại cảnh tượng trong đêm đầu tiên nàng gặp gỡ Harney. Nàng
không còn mộng mị, những sự dịu dàng ấm áp hơn đã thay thế chúng rồi
nhưng thật là ngu xuẩn cho cái con Ally, tại sao nó để trên giường nàng
toàn những đồ màu trắng thế, giống y hệt như bộ đầm xòe của Hattie
Targatt mang về từ Springfield mà những người hàng xóm thấy trong ngày
cô ta kết hôn với Tom Fry.

Charity cầm đôi giày sa tanh trắng lên và nhìn chúng một cách tò mò.

Chắc chắn vào ban ngày người ta sẽ thấy chúng có một ít vết mòn, dưới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.