MÙA HÈ - Trang 134

Chương 13

Sảnh đường thành phố đông đúc và nóng cực kỳ. Trong cuộc diễu hành,

Charity là người đứng thứ ba trong hàng và Orma Fry dẫn đầu. Trong chiếc
áo mút sơ lin, nàng toát lên một vẻ đẹp rực rỡ khi bước đi giữa những vòng
hoa dựng ngay hàng thẳng lối trên tấm thảm xanh. Những gương mặt
không quen ngồi ở những hàng ghế đầu để xem diễn tiến của đám diễu
hành cũng quay lại nhìn nàng.

Tất cả những đôi mắt và những màu sắc đều phớt qua lờ mờ cho đến khi

nàng thấy mình đứng phía sau khán đài, tay ôm bó hoa cúc tây to màu vàng
ánh trước ngực. Nàng nhìn Lambert Sollas đang ngồi sau chiếc đàn phong
cầm với nét mặt lo lắng, đôi mắt của anh ta đang quan sát những cô gái.
Anh ta là nghệ sĩ chơi đàn hạt-mô-ni-um ở nhà thờ của ngài Miles. Anh ta
từ Netleton đến để chỉ huy dàn nhạc.

Một lát sau, ngài Miles, hồng hào sáng chói, xuất hiện từ vị trí kín đáo,

“rất nổi” trong chiếc áo choàng trắng, ngài cầu nguyện ngắn gọn nhưng rất
hăng hái. Tức thì một cái gật đầu thật mạnh của Lambert Sollas ra dấu cho
các cô gái để họ bắt nhịp bài nhạc “Home, Sweet Home (Nhà, ngôi nhà yêu
dấu).” Thật vui để Charity hát: đây là lần đầu tiên, trạng thái bí mật của
nàng bùng nổ và lóe lên sự thách thức nơi trần thế. Tất cả sự rừng rực trong
máu, trong hơi thở mùa hè, tiếng lao xao của rừng cây, tiếng chim ríu rít
buổi bình minh, và sự yên lặng nặng nề ban trưa dường như nhấc bổng và
lôi nàng đi theo dàn hợp xướng.

Rồi bài nhạc chấm dứt, trong khoảng thời gian tạm nghỉ, cô Hatchard tay

mang găng màu xám ngọc trai bắt đầu ngấm ngầm ra dấu xuống sảnh
đường, tới lượt ông Royall xuất hiện, ông đi lên các bậc thang của sân khấu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.